Lộc Khê tỉnh giấc Cố Vọng dùng dị năng ngăn lũ xác sống ngoài cửa, cúi đầu nhìn Lộc Khê trong lòng. Gương mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, lấm tấm mồ hôi lạnh, đôi mày nhíu chặt, trên má còn vương vài vệt máu. Thật sự là thê t.h.ả.m vô cùng. Hắn nhẹ nhàng đặt Lộc Khê xuống bên cạnh Từ Nhất Nhất, rồi đứng dậy đi về phía Lâm Bạch. "Ta đi giải quyết đám xác sống bên ngoài, ngươi hãy ở lại. " "Bọn họ sao lại trở về? . . . " Khi đó nàng lao lên không chút do dự, chỉ nghĩ rằng sinh mệnh này của mình vốn là do Lộc Khê và bọn họ cứu, trả lại cho bọn họ cũng coi như sinh mệnh mục nát này của mình đã phát huy tác dụng. Lúc này, khuôn mặt ôn hòa hiền lành của vị căn cứ trưởng căn cứ B thị ấy cũng hiện lên vẻ khó chịu, nhìn về phía Lộc Khê và những người khác với ánh mắt mang chút nghi vấn. Nhiệm vụ lần này của bọn họ đã bị trì hoãn mười ngày, Lộc Khê cũng có chút sốt ruột, sau khi đến căn cứ S thị, đám xác sống đã mơ hồ lộ ra hình thái tiến hóa, bọn họ mà nán lại nữa thì e rằng cũng không đi được. " Một tiếng quát lớn truyền đến, là Vệ Quốc Trung. Chẳng lẽ. " Hắn hơi nghi hoặc, Lộc Khê và bọn họ toàn viên bình an trở về, mà đội Xích Diễm đông người hơn đội Lộc Khê, cũng là cường giả số một số hai trong căn cứ, nhưng lại không thấy bóng dáng ai. Trong căn cứ trừ nàng cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052713/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.