Lộc Khê không hiểu vì sao Cố Vọng lại tức giận, nhưng nàng biết một điều: trứng tart chính là phép chữa lành tốt nhất đối với Cố Vọng! Nàng xắn tay áo lên và bắt đầu làm. "Cố Vọng, ta làm trứng tart cho ngươi đây. " Nàng gõ cửa phòng Cố Vọng, nhưng không ai đáp lời. Lộc Khê tiếp tục gõ: "Cố Vọng, còn có cả xoài xắt hạt lựu nữa này. Thuần khiết thanh tịnh, mang theo chút hơi lạnh. Trong phòng tràn ngập mùi gỗ tùng lạnh, là mùi hương trên người hắn. " Cố Vọng lạnh nhạt đứng ngoài cuộc, thần sắc đạm mạc cười chế giễu. Thế nhưng, vừa nghĩ đến vẻ rụt rè, cẩn trọng của Hướng Hạ, nàng lại có chút đau đầu. Lộc Khê kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ quay lại nhìn hắn. "Cố Vọng, hôm nay ngươi sao vậy? " Năm chiếc ly thủy tinh chạm vào nhau, phát ra tiếng vang giòn tan. Nàng còn hàng ngày làm trứng tart cho hắn cơ mà. Đúng lúc mọi người đặt ly xuống chuẩn bị bắt đầu bữa ăn thì đột nhiên có tiếng gõ cửa. Còn về Lộc Khê, cha mẹ nguyên chủ ở nước ngoài, bây giờ nàng cũng không có cách nào. " Bọn họ vốn định qua Rằm tháng Giêng, đợi khi thời tiết ấm áp hơn một chút thì sẽ lên đường. Nhìn vẻ Cố Đại Gia không có ý định giải thích, Lộc Khê khe khẽ thở dài, cam chịu lấy hòm t.h.u.ố.c từ không gian ra cho hắn. Lộc Khê nghi hoặc: "Ngươi làm gì vậy? Với vẻ ngoài của Hướng Hạ như vậy, nếu nàng đột nhiên chạy đến nói với hắn: "Này, ta thấy ngươi không tệ, hãy gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052715/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.