Lạc Dư bật người dậy, hai người đều có chút xấu hổ không dám nhìn mặt đối phương. Lãnh Kiệt âm thầm lấy hai chân kẹp lấy cái chân giữa đang dựng đứng, ặc, hắn lại có phản ứng với thằng này. Ừm Lãnh Kiệt rối rắm, hắn rõ ràng thích A Dư, sao lại có cảm giác với Lạc Dư chứ. Lãnh Kiệt vò đầu, - Ừm, không chơi nữa, chúng ta về lớp đi. - Được. Lạc Dư sờ sờ vành tai nóng bừng của mình gật đầu. ........... Thời gian rất nhanh qua đi, thoáng cái đã sắp nghỉ hè rồi, cũng chỉ còn mầy tháng nữa là cha mẹ Lạc Dư tịch thu mũ chơi game của cậu rồi a. - Phải làm sao đây. 250 lắc đuôi, - / Kí chủ, độ hảo cảm bây giờ là 87% cậu làm gì thì làm chỉ cần kéo được độ hảo cảm lên là tốt rồi, tôi cũng không ngại cậu bán thân thêm mấy lần nữa đâu/ Lạc Dư đen mặt, cậu thò tay túm lấy đuôi 250 nhấc lên, - / Méoooo.../ - / Kí chủ, cậu mau buông bổn bảo bảo ra/ Lạc Dư nghiến răng, - Ngươi muốn chủ nhân của mình đi bán thân như vậy hay sao, hảaaa. - / Méo.../ Lạc Dư cười lạnh giựt một đám lông trên người 250 xuống, - Người ngươi thật nhiều lông, để ta giúp ngươi nhổ sạch nha. 250 xù lông, "vèo" 250 dùng tốc độ cực nhanh thoát ra khỏi ma chảo của Lạc Dư chuồn vào trong không gian nhẹ nhàng sờ lên mảng da thịt trắng bóc trên lưng. Huhu Kí chủ ngu ngốc lại nhổ lông nó, oa oa.. Lạc Dư bên ngoài lạnh nhạt cười một tiếng, nhúm lông trên tay cậu hóa thành những đốm sáng rồi biến mất không một chút dấu vết. Nhìn mấy số liệu trên màn hình máy tính, Lạc Dư nhíu mày suy nghĩ. "Rầm" Lạc Dư giật bắn mình, cậu nhìn tên bất cần đời đứng ngoài cửa tức giận, - Lãnh,Kiệt, "hì hì" Lãnh Kiệt đem balo vào một chỗ nói: - Cha mẹ tôi đi chơi rồi, mấy hôm nay tôi ở nhà cậu nha. Lạc Dư hừ lạnh, - Được thôi, nhưng trước hết.... - CẬU ĐI SỬA NÓ LẠI CHO TÔI.. Lạc Dư chỉ vào cánh cửa vì Lãnh Kiệt dùng quá lực mà nằm gọn một bên, cái tên này, aaa, chỉ giỏi phá hoại, tức chết cậu mà. Lãnh Kiệt cười gượng, - Ừm, haha, để tôi sửa, để tôi sửa.. Hắn co chân chạy nhanh xuống lầu lấy đồ lên vặn vặn đập đập. 15 phút sau, Lãnh Kiệt vỗ vỗ tay đắc ý nhìn Lạc Dư, - Thấy thế nào. Lạc Dư giật giật miệng, cậu thở dài, thôi vậy, một thời gian nữa cậu cũng chuyển nhà bây giờ thay chỉ lãng phí tiền bạc, đành dùng tạm trước vậy. - Dọn đồ đi. Lãnh Kiệt nhướn mày, thằng này vậy mà không chửi hắn, đúng là bất ngờ nha. Lãnh Kiệt vuốt cằm ngắm nghía tác phẩm của mình, ờm, hay là Lạc Dư lại thấy cái cửa lủng liểng này đẹp, chắc gu thẩm mĩ của tên này không tệ vậy chứ. - Cậu còn đứng ngơ ra đó làm gì, mau dọn a. Lạc Dư trừng mắt, Lãnh Kiệt "ồ" một tiếng rồi nhặt mấy thứ đồ đạc linh tinh đem đi cất, - Lạc Dư, cậu làm cái gì vậy. Lãnh Kiệt nhìn đống số liệu loằng ngoằng chạy trên màn hình nhăn mặt nói, hắn nhìn một chút đã thấy đau đầu rồi, sao Lạc Dư có thể ngồi với nó suốt cả tiếng đồng hồ a. Lạc Dư đẩy cái người không xương ra, - Cậu ngồi thẳng lên cho tôi, không thì cút ra ngoài. Lãnh Kiệt bẹp miệng thở dài một hơi, - Đi thì đi, tôi chẳng muốn mình bị tẩu hỏa nhập ma bởi cái đống này đâu. Lạc Dư quăng một quyển sách, - Cút. - Í. Lãnh Kiệt nhảy sang tránh thoát, hắn lè lưỡi hí hửng xuống nhà tìm đồ ăn. .... Sau khi ăn cơm tối xong, - Cậu không về phòng mình ở chỗ tôi làm gì a. Lạc Dư đen mặt nói, Lãnh Kiệt nằm trên giường vừa đắp chăn vừa nghịch điện thoại nói: - Chúng ta là anh em mà, ngủ cùng nhau có làm sao đâu. - Nhưng tôi không muốn ngủ với cậu. Lãnh Kiệt cười nhạt, - Nhưng tôi muốn. Lạc Dư thở hổn hển chạy tới túm lấy chân Lãnh Kiệt kéo xuống đất, - Cậu làm cái gì vậy hả? Lạc Dư mở cửa vứt hắn ra ngoài, cậu phủi tay: - Cậu muốn là việc của cậu, còn đây, là, phòng, của, bổn đại gia đây. "rầm" Lạc Dư đóng cửa, cậu nhìn cánh cửa lủng la lủng lẳng tức giận đá thêm một phát, Cánh cửa: "ầm" ( hết chồng lại đến vợ, nó từng tạo nghiệt gì sao??? huhu) Lãnh Kiệt bên ngoài thấy cánh cửa đổ về phía mình thì nhanh chân nhảy về đằng sau mấy bước. - Cậu định mưu sát tôi à. Lãnh Kiệt chống tay chỉ vào mặt Lạc Dư hét lên, Lạc Dư liếc mắt: - Thì sao. - Cậu, cậu...a huhu..hức hức... Lạc Dư ngớ người, lúc này đột nhiên, - Lạc Dư, con làm cái quái gì vậy, bắt nạt A Kiệt, có tin mẹ đuổi con ra khỏi nhà không. - Ơ, mẹ. Mẹ Lạc mặc kệ Lạc Dư, bà quay sang dỗ dành Lãnh Kiệt, - A Kiệt, con không sao chứ. Lãnh Kiệt ủy khuất lắc đầu, - Không sao đâu dì Lạc, chỉ là Lạc Dư không cho con ngủ cùng cậu ấy nên mới vậy thôi. Khuôn mặt mẹ Lạc cứng lại, bà nhìn ánh mắt ai oán của Lạc Dư vỗ vai Lãnh Kiệt nói: - Ừm, trong nhà vẫn còn một phòng, con đến đó ngủ một đêm được không. Thái độ mẹ Lạc thay đổi khiến Lãnh Kiệt nghi ngờ, mắt hắn đỏ lên, - Nhưng con sợ, con đến đây là để có người cùng a. - Cái này... Mẹ Lạc nhìn Lãnh Kiệt từ trên xuống dưới, bà âm thầm nói, " Thằng nhóc này cũng không tệ a" " Giao thằng nhóc Lạc Dư cho nó chắc không sao đâu" Mẹ Lạc quyết định, bà khoanh tay hất cằm với Lạc Dư, - A Dư, con để Lãnh Kiệt vào ngủ chung đi. Lạc Dư câm nín, - Mẹee... Tên này rõ ràng là một tên cầm thú, mẹ cậu như vậy không phải đưa dê vào miệng cọp, bán con mình cho tên này sao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]