Tiểu đồng nhanh chóng đáp:"Cấm địa như bị ai đó động tay, trận pháp nhốt ma tu bị phá hết. Chưởng môn muốn chủ nhân đến giúp."
Nguyên Quân Bạch lạnh mặt gật đầu bảo tiểu đồng lui ra. Y quay sang nhìn Hạ Thanh nói:"Có lẽ ta không thể tiễn các ngươi được rồi. Lên đường nhớ cẩn thận.", Hạ Thanh nhẹ gật đầu, Nguyên Quân Bạch nói xong, y nhanh chóng phi tới chỗ cấm địa.
Hạ Tử mếu máo nắm chặt tay Hạ Thanh vụng về nói:"Ca... đệ .... không.... muốn... đi..."
Hạ Tử nói lắp bấp nhưng Hạ Thanh lại nghe rõ từng chữ trong lời nói của đệ đệ này của hắn. Hắn cũng không muốn rời đi nhưng hắn biết nếu hắn và đệ đệ càng ở lại thì y càng sẽ gặp nguy hiểm, hắn không thể vì tham muốn riêng của bản thân mà đẩy ân nhân có ơn vào vòng nguy hiểm.
Hạ Thanh vươn tay vỗ vai Hạ Tử nói:"Ta cũng muốn ở lại nhưng nếu chúng ta ở lại thì ngài ấy nhất định sẽ gặp nguy hiểm cho nên đệ ngoan ngoãn nghe lời huynh đi."
Hạ Tử rơi lệ, cậu chui vào lòng Hạ Thanh ôm lấy hắn khóc, cậu như một con cún con. Hạ Thanh vỗ dành đệ đệ mít ướt này của mình.
---
Ở cấm địa, Nguyên Quân Bạch vừa đến đã bị một con ma tu tấn công, y nhanh chóng dùng hỏa thiêu chết nó.
Trịnh Phong Điền chạy đến bên cạnh y, sắc mặt đại biến nhìn y nói:"Ngươi đến rồi. Chúng ta mau tạo ra trận pháp nhốt chúng lại."
Mạc Tu Diệp, Vân Thu cùng với Tiêu Ca đi đến chỗ y. Năm người họ nhanh chóng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-chua-lanh-cua-nam-phu/541162/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.