Chương trước
Chương sau
Trong thùng xe tải, Mạnh Nhạc Nhạc cùng Trần Kiến Bạch đã bị trói chặt hai tay, tất cả thiết bị liên lạc trên người đều bị lục soát lấy mất.

Ngồi quanh là một lũ đàn ông cao to đen hôi, bởi vì vừa bị Mạnh Nhạc Nhạc tẩn cho một trận, mà hầu hết cả đám lúc này đều thương tích chật vật, hùng hùng hổ hổ gầm ghè hai người.

Mặt mũi tên tóc vàng là bầm dập hơn hẳn, gã ác độc nhìn chằm chằm Mạnh Nhạc Nhạc, tầm mắt chuyển dần xuống bộ ngực cô, trong mắt hiện lên tia dâm tà khả ố, âm hiểm nói.

"Đm, con đĩ này ra tay cũng thật ác độc, đợi lát nữa ông đây phải địt chết nó."

"Con ả này khỏe vậy, lát nữa có khi đá quéo dái mày thì có." Tên tóc xoăn bên cạnh nói.

Mắt tên tóc vàng lóe lên, lấy từ dưới chỗ ngồi ra một ống tiêm chứa chất lỏng màu xanh lam.

"A, đây không phải loại thuốc lần trước sao, không phải mày nói dùng hết rồi à?" Tên tóc xoăn chợt vô cùng hưng phấn.

"Có để dành một ống cuối cùng, mẹ nó, đều cho con đĩ này hết, đảm bảo nó phải cầu xin bọn ông chơi mới thôi." Tên tóc vàng vừa nói cũng vừa đâm kim tiêm về phía Mạnh Nhạc Nhạc.

----------------------------

Từ khi lên xe, Mạnh Nhạc Nhạc đã luôn tự hỏi nên làm gì bây giờ, hiện tại cô còn phải gánh thêm cả Trần Kiến Bạch, những thứ đã chuẩn bị lúc trước chỉ sợ khó có thể dùng tới.

Nhưng cũng không sao, chỉ cần nghĩ cách bảo đảm an toàn cho anh ta, rồi tự cô có thể thu phục lũ này.

Cô định dùng lưỡi dao để cắt dây thừng, lưỡi dao này được cô giấu trên váy. Để đề phòng, dưới gót giày, trên kẹp tóc của cô cũng đều giấu vài thứ.

Nói thật, nếu không phải do Trần Kiến Bạch xuất hiện quá đột ngột, lại quá cùi bắp, thì tuồng hài này đã sớm xử lý xong lâu rồi.

Lúc này nhìn tên tóc vàng đang cầm kim đâm lại đây, Mạnh Nhạc Nhạc hơi nheo mắt nhìn, xem ra chỉ có thể mạnh mẽ đánh rồi.

Nhưng còn không đợi cô làm ra động tác gì, Trần Kiến Bạch đã lao ập tới.

Vì thế ống tiêm định hướng tới Mạnh Nhạc Nhạc, lại thẳng tắp cắm vào trên người Trần Kiến Bạch, theo quán tính, toàn bộ thuốc trong ống cũng được tiêm hết vào.

? ? ?

Mạnh Nhạc Nhạc: Giáo sư Trần, hôm nay ngài đến để chuyên tặng người đầu phải không?

Tên tóc vàng cũng bị cái hướng đi này làm cho sửng sốt, ngay sau đó hắn vội nhấc tay muốn vả cho Trần Kiến Bạch mấy phát.

Mạnh Nhạc Nhạc không chần chừ nữa, một tay mạnh mẽ chém lưỡi dao xẹt qua mắt tên tóc vàng, một chân đá vào gã tóc xoăn bên cạnh, cũng vừa kéo cửa xe ra, ôm Trần Kiến Bạch nhảy xuống.

Trước đó cô đã xem qua, lúc này xe đã đi tới gần vùng ngoại ô, ven đường là một sườn dốc nhỏ, dưới đáy bùn đất, cây cối mọc thành cụm.

Hơn nữa vì hành động của cô quá bất ngờ, cũng khiến cho đám còn lại trong xe đại loạn, tên lái xe dẫm phanh gấp, bởi vậy tốc độ xe không còn cao, nhảy xuống cũng không quá nguy hiểm, có khi chỉ bị trầy da một chút.

Mạnh Nhạc Nhạc không vội đánh nhau trực diện với những tên này mà dẫn theo Trần Kiến Bạch chạy vào rừng cây, mượn cây cối để tránh né. Nhưng búp bê dễ vỡ thì vẫn là dễ vỡ thôi, càng không dễ hành động chạy nhảy.

Trần Kiến Bạch căn bản không thể chạy nhanh được.

Mạnh Nhạc Nhạc khẽ cắn môi, kéo Trần Kiến Bạch đến nấp sau một tảng đá, lấy ra 2 tấm bùa ẩn thân, dán cho mỗi người 1 tấm.

Quả nhiên là sản phẩm của Hệ thống, sau khi dán lên, Mạnh Nhạc Nhạc cùng Trần Kiến Bạch vẫn có thể nhìn thấy nhau, cũng có thể chạm vào nhau, nhưng đám tóc xoăn đang đuổi theo lại không thể nhìn thấy bọn họ.

Mạnh Nhạc Nhạc đoán hẳn là chúng vẫn có thể chạm đến 2 người, vì dù sao thì ẩn thân chẳng qua cũng chỉ là một thủ thuật che mắt, bởi vậy cô vẫn cẩn thận trốn tránh, cố gắng không để đụng tới đám lưu manh, cũng không phát ra bất kì tiếng động gì.

Còn may hơn nữa là lá bùa ẩn thân này sẽ không bởi vì bị ngoại lực tác động mà rơi xuống, để tránh bị gió thổi hay xảy ra điều gì ngoài ý muốn, cô còn xuất thần suy nghĩ, đây rốt cuộc là có ẩn dấu nguyên lý về lượng tử hay nguyên lý về điện từ vậy?

"Mẹ nó, con chó này chạy đâu rồi, cô ta dẫn theo thằng ẻo lả kia, chắc chắn không chạy xa được, lục sùng mọi chỗ cho tao." Tên mắt xếch đã tức phát rồ, gã vừa mới gọi điện nói với chủ nhân rằng mọi việc đều thuận lợi, vừa cúp điện thoại xong thì người đã chạy mất.

Mạnh Nhạc Nhạc chờ mấy tên kia lục soát xong khu vực này, giờ đang tiếp tục sục sạo sâu hơn trong rừng, mới đỡ Trần Kiến Bạch cẩn thận trở lại đường cái.

Người đàn ông lúc này đã bắt đầu nóng lên, nhưng anh cũng không rảnh quan tâm tình huống bản thân, chỉ nghi hoặc nhìn Mạnh Nhạc Nhạc. Vừa rồi anh đã thấy rất rõ ràng, Mạnh Nhạc Nhạc dán thứ gì đó cho hai người, sau đó mấy tên tóc xoăn kia dù đã ở ngay trước mắt nhưng lại không thể nhìn thấy bọn họ.

Mạnh Nhạc Nhạc không kịp giải thích, cô quan sát địa hình nơi này một chút. Chỗ này cách Viện nghiên cứu rất xa, nhưng lại cách khu vực nội thành bên cạnh chỉ 20 phút đi đường, hai người hẳn có thể cố gắng đi qua.

Cô dìu Trần Kiến Bạch ngồi xuống ven đường trước, cầm dao quay lại xe tải, lúc này cả đám đều đã túa đi bắt Mạnh Nhạc Nhạc, chỉ còn tên tóc vàng vừa nãy bị chọc vào mắt, giờ đang vừa xức thuốc vừa mắng chửi Mạnh Nhạc Nhạc ngập đầu.

Mạnh Nhạc Nhạc dù bận vẫn ung dung đâm thủng lốp xe, lại cắt dây phanh gãy rời ra một nửa, lúc này mới thong thả rời đi.

----------------------

Hai người đã đi được khá xa, rốt cuộc cũng tạm thời an toàn. Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc suy nghĩ mãi, dù sao cô cũng cần đưa ra một lời giải thích cho mấy việc này. Nhưng lại không thể để lộ Hệ thống, cô hơi mím môi, tỏ vẻ cao thâm hỏi Trần Kiến Bạch.

"Anh có tin vào mấy chuyện Thần học không?"

Trần Kiến Bạch nhướng mày.

"Hử?"

Sao cứ có cảm giác anh ta sẽ không nói tiếp nhỉ, Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có thể tự tiếp lời.

"Khụ, tôi có một người dì là chuyên gia về Huyền học, cũng có vài năng lực thần thông, trước đó dì ấy có cho tôi 2 tấm bùa ẩn thân để bảo mệnh."

"Ồ."

Mạnh Nhạc Nhạc: ? ?

Thế này cũng quá lãnh đạm rồi thì phải.

Anh không khiếp sợ, không phản bác, cũng không cả nghi ngờ.

Cô rốt cuộc đã hiểu vì sao Tề Ngọc từng bảo Trần Kiến Bạch rất khó nói chuyện, đây không phải khó nói chuyện bình thường, mà là lệch sóng luôn thì có 🙃🙃🙃

Mạnh Nhạc Nhạc muốn nói thêm vài câu để tăng thêm mức độ đáng tin cậy, nhưng cũng sợ nói nhiều càng sai nhiều, thành ra chỉ có thể cố nghẹn trong lòng.

Rốt cuộc Trần Kiến Bạch có tin không vậy? Nhẽ anh không tò mò chút nào sao?

Thật ra không phải Trần Kiến Bạch hoàn toàn không hiếu kỳ, nhưng vấn đề này cũng không phải chỉ là một chuyện đơn giản.

Đầu tiên, cần phải chứng thực được lời Mạnh Nhạc Nhạc nói là thật. Vì nếu lời cô nói là giả, vậy Mạnh Nhạc Nhạc tất nhiên có điều không muốn nói, nếu cứ dò hỏi sẽ chỉ phí công, cũng sẽ chỉ đổi lại càng nhiều lời nói dối.

Nếu lời này của cô là thật, vậy cũng chẳng có gì quá kinh ngạc, thiết bị ẩn thân đã sớm bị phá giải, Trần Kiến Bạch cũng đã có vài suy đoán về thứ bùa cô dùng.

Còn về chuyện cô nói đến 'Chuyên gia Huyền học', thì đối với anh mà nói, Thần học chẳng qua là Khoa học phát triển nhưng không có đủ cơ sở mà thôi.

Giống như buổi đầu của nhân loại, khi nhìn thấy nguyệt thực sẽ cho rằng có Thiên Cẩu ăn mất mặt trăng, là điềm xấu trời giáng. Nhưng hiện tại ai cũng hiểu đây chỉ là một hiện tượng tự nhiên, chẳng qua là do ánh sáng bị che khuất.

Anh tin tưởng rằng Huyền học cũng là thế, cuối cùng đều có thể tìm được lời giải thích khoa học cho mỗi một lĩnh vực.

Bởi vậy bất kỳ phương diện nào cũng còn tồn tại những điều huyền bí chưa khám phá ra.

-------------------------------

Hai người lại trầm mặc đi về phía trước, Mạnh Nhạc Nhạc phát hiện thân thể Trần Kiến Bạch đã càng ngày càng nóng.

Nói thật, nếu không phải độ nóng này quá không bình thường, cô thậm chí còn hoài nghi tên tóc vàng đã dùng thuốc giả.

Vì ánh mắt của anh vẫn quá tỉnh táo, biểu cảm như thường, cảm giác như giao cho cái ống nghiệm là có thể bắt đầu làm nghiên cứu luôn được.

"Anh... anh bị hạ thuốc không sao đấy chứ?" Do dự hồi lâu, Mạnh Nhạc Nhạc rốt cuộc vẫn hỏi.

"3ml hỗn hợp bao gồm testosterone propionate, methyltestosterone, v..v... nồng độ cao. Trong vòng 30 phút nữa cần được chạy chữa." Trần Kiến Bạch nghiêm túc trả lời.

"? ? ?"

Đại ca à, ngài không vội vã gì sao??? Sớm biết thế thì vừa nãy tôi đã cướp luôn xe tải mà chạy cho rồi.

Giờ thì hay lắm, trước không có thôn sau không có nhà.

Ngay giây tiếp theo, Mạnh Nhạc Nhạc lại phát hiện một vấn đề còn nghiêm trọng hơn —— Không thể giải trừ hiệu lực của bùa ẩn thân được! ! !

Trong vòng nửa giờ nữa cần phải giải trừ dược tính, mà hiệu quả ẩn thân lại 3 giờ sau mới có thể xóa bỏ.

"! ! !"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.