Thế này cũng quá lúng túng rồi. Dù sao cũng không thể cứ ẩn thân đến bệnh viện xem bệnh chứ. Đây là muốn lên hot search ngồi tranh với chị Sảng sao? ~🙃~
Nhìn lại Trần Kiến Bạch dù bị dược tính hoành hành mà vẫn vững như chó già, chẳng thấy hoảng loạn tí nào, Mạnh Nhạc Nhạc thầm kinh ngạc, chẳng lẽ anh cho rằng tới địa điểm an toàn rồi là có thể giải trừ ẩn thân sao?
Trên thực tế, giáo sư Trần cũng đúng là nghĩ như vậy, cho nên anh căn bản không thèm để tâm đến việc bị đánh thuốc, thậm chí còn thầm tính rất hay, rằng 30 phút đi bộ sẽ vừa vặn đến được một bệnh viện trong thành phố bên cạnh. Quá ổn!
Mạnh Nhạc Nhạc hơi do dự, nhưng cũng không tiện mở miệng, nói xong lại cần phải giải thích vì sao lại không được, bất kể là về mặt vũ khí hay phù chú, theo lý thuyết hẳn đều có thể giải trừ tùy ý mới đúng.
Nhưng cố tình hệ thống lại bỏ thêm một tầng bảo hiểm vào đây, làm tình huống giờ thêm xấu hổ.
-----------------
Trong lúc do dự thì hai người đã tiến vào nội thành, muốn tới bệnh viện mà Trần Kiến Bạch nói, lộ trình gần nhất là đi xuyên qua quảng trường Kiều Đông.
Hiện tại là 9h tối, đúng là giờ người người đi bộ tập thể dục, hai người phải cẩn thận tránh né người đi đường cùng xe cộ, lại gặp phải mấy đôi yêu đương vụng trộm yêu đương nơi công cộng.
Vất vả lắm mới đi đến lối đi ra quảng trường, người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cai-tao/3459550/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.