Bình thường, Giang Bắc sẽ không bao giờ động thủ với người khác. 
Thế nhưng mà, cái tên kia lại muốn động thủ với hắn a! 
Không hiểu sao, người ta đã tới tận nơi này để tìm mình thì thôi đi, lại còn muốn giết mình? 
Chỉ điểm? Cái gì mà chỉ điểm, ta chỉ muốn giete ngươi! 
Ngươi còn thấp hơn lão tử cả một cảnh giới, lão tử còn sợ cái (qq) gì a! 
Dưới lúc Hồng giáo đầu há hốc mồm kinh ngạc, Giang Bắc xuất thủ! 
Ngọa tào, vậy mà hắn dám ra tay thật! 
Hồng giáo đầu mới đầu không tin, sau đó luống cuống, vừa rồi hắn cũng cảm nhận được là hắn đánh không lại Giang Bắc a! 
"Nhận được từ Hồng giáo đầu: 88 điểm nộ khí. " 
"Hồn chưởng! " 
Chỉ nghe Giang Bắc hét lớn một tiếng. 
Vẻn vẹn chủ có cánh tay phải Bắc vẻn vươn ra! 
Một đoàn sương trắng giống như linh lực đột nhiên bắt đầu vây quanh, xoanh tròn trong lòng bàn tay! 
Sau đó thay đổi! Thay đổi! 
Sương mù bắt đầu biến sắc, biến thành màu đen, ngưng tụ trong lòng bàn tay của Giang Bắc. 
Nếu như nhìn kỹ, có thể trông thấy đó là một bàn tay nhỏ màu đen, rất là quỷ dị! 
Nhưng mà đối với Giang Bắc, cái này đã thoải mái phát nổ! 
Cái này so với lần cha đuổi theo hắn đánh còn kích thích nhiều hơn! Cái này mới gọi tu luyện giả a...! 
Tiểu chưởng màu đen lập tức bắn ra! 
Linh lực tăng vọt! Bàn tay lập tức biến lớn! 
Màu sắc cũng vừa đen ngược lại màu xám, mà giáo đầu lại cảm giác đây là một loại lực lượng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ca-khia-dinh-cao/194214/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.