Trần Cúc hung hăng nuốt nhổ nước miếng, nhìn Giang Bắc. 
Hắn muốn biết Giang Bắc tính sổ với mình như thế nào đấy...! 
Chỉ nghe Giang Bắc mở miệng. 
"Tục ngữ có nói, đánh chó phải xem mặt chủ. Ừ, có chút vấn đề, đám lưu dân bọn họ mặc dù không phải là chó nhà ta nuôi, nhưng mà Hồng giáo đầu này chắc là chó nhà ngươi nuôi dưỡng a? " 
Trần Cúc chất phác nhẹ gật đầu thừa nhận. 
"Cho nên, ta đánh chó nhà ngươi, ngươi có nên suy nghĩ một chút không? " 
Giang Bắc nhướn lông mày hỏi. 
"Nhận được từ Trần Cúc: 99 điểm. " 
Giang Bắc rất hài lòng với số điểm này. 
"Gianggggg.....Bắc! Ta xem thân phận Giang gia tiểu thiếu gia của ngươi, có thể bỏ qua chuyện cũ, nhưng mà...! " 
Trần Cúc còn chưa nói hết, đã bị Giang Bắc cắt đứt. 
Giang Bắc tùy tiện khoát tay áo, tiếp tục nói. 
"Đừng ở đằng kia nhưng nhị gì hết, ta không cần ngươi bỏ qua chuyện cũ, muốn làm gì thì cứ làm đến là được. " 
"Nhận được từ Trần Cúc: 99 điểm cà khịa. " 
Giang Bắc có chút thắc mắc: tại sao lần nào cũng chỉ đến 99 là cao nhất (đối với Trần Cúc)? 
Thế nhưng mà cha hắn, lại có mấy lần lên tới 666 điểm a! Vì thế Giang Bắc bắt buộc phải khi dễ Trần Cúc thật nhiều. (Có ai lại cố ý đi cà khịa cha đâu cơ chứ) 
Trần Cúc...tịt ngòi! 
Trong nội tâm Giang Bắc cười lạnh, nếu ta không hiểu rõ cái cốt truyện sẽ sảy ra, ta như thế nào lại là một người xuyên không cơ chứ! (Cái kiểu này thì chắc bản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ca-khia-dinh-cao/194215/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.