Đập vào mắt là một mảnh đất bằng. 
Buổi chiều ngày hôm qua vừa mới dọn dẹp xong, có một số hộ dân ở đó còn phải chuyển đi. 
Nếu nơi này được giữ gìn tốt, muốn xây làm quảng trường cũng có thể. 
Năm cái đại hán phía trước, cầm đầu chính là tên có chòm râu dài. 
Lại nhìn xang tên đang vui vẻ chỉ đạo ở bên đường. 
Đây đúng là oan gia đó a...Trần Cúc! 
Giang Bắc không đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì, tranh thủ lui người lại đằng sau. 
"Nhị Đản, mắng bọn hắn. " Giang Bắc nhỏ giọng nói ra. 
Bọn lưu dân bình thường nhìn thấy đám người này liền sẽ chạy, nhưng hôm nay lại có Giang Bắc làm chỗ dựa nên. 
"Cam lâm nương! Thứ hỗn đản! Các ngươi đi khi dễ chúng ta! " 
Những người ở đằng sau nhìn Nhị Đản một chút lại nhìn một chút Giang Bắc một cái...đã minh bạch. 
Khai miệng phun lời! 
Nguyên một đám miệng phun hương thơm, miệng nhỏ lau mật. 
Căn bản dừng không được. 
Thậm chí đến cả một số tiếng địa phương bọn họ cũng mang ra để chửi, chửi bằng tất cả những gì mà họ có thể chửi được, chửi như chưa bao giờ được chửi luôn. 
Chỉ có một câu chửi đi vào lòng người:"Cạo chết ngươi Quy Tôn nhi! " 
...... 
"Nhận được:+30+34+32+45+32+56... điểm. " 
Ừ, đa phând là đến từ tên kia - Trần Cúc. 
Oan có đầu nợ có chủ, Không hiểu sao tên Trần Cúc này lại cứ dồn tất cả lên đầu của hắn. 
Mà bọn người lưu dân kia, vẫn tiếp tục mắng như thường! 
Hộ vệ lấy ra ghế đẩu, Giang Bắc ngồi yên tĩnh ăn trái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ca-khia-dinh-cao/194213/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.