Ngày hôm sau, cả người Rhine nóng bừng, ý thức mơ hồ, độc tố của Xích Cốt Ngư hình như đã phát tác, mặc dù với thể chất của hắn thì cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ khôi phục vết thương.
Thượng Khả tụt xuống cây, kéo vạt áo trước của mình xuống để vò rửa sạch sẽ, sau đó lại leo lên cây lau thân thể giúp Rhine. Tình huống của hắn bây giờ chỉ sợ là không thể tiếp tục lên đường, tốt nhất vẫn nên ở lại đây đợi cứu viện. Hai người đã vào đến lãnh địa của Trùng tộc nằm bên ngoài phòng tuyến, lúc nào cũng có thể bị phát hiện, trước mắt chỉ có cây tùng này là nơi an toàn nhất.
Thượng Khả lấy kính tín hiệu trong người ra, thứ này tuy rằng không thể phát tín hiệu trực tiếp đến căn cứ, nhưng sau khi được hấp thu năng lượng mặt trời thì nó có thể phản xạ ra ánh sáng màu đỏ, chỉ cần có đội ngũ đi qua, tất nhiên sẽ phát hiện. Nhưng buổi tối thì quá chói dễ bị Trùng tộc thấy, nên Thượng Khả không dùng.
Thượng Khả đút nửa ống dịch dinh dưỡng chi Rhine, lại dùng dây mây cố định hắn vào thân cây, để tránh lúc không cẩn thận hắn bị rơi, sau đó lại tụt xuống đi đến phụ cận điều tra tình huống, thuận tiện tìm thêm chút đồ ăn về.
Ở lãnh thổ của Trùng tộc, cơ bản là không tìm thấy được thực vật hoang dại nào có thể dùng làm thức ăn, chỉ có cách là bắt một ít động vật thủy sinh hoặc là mấy con sâu bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664513/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.