Truyện kể về một cô gái, xui xẻo thế nào vướng vào một tên công tử trăng hoa tài nguyệt. Mỗi lần hắn thay bạn gái là xin lỗi họ một câu:" Xin lỗi, tôi là gay và tôi thích Thượng Khả." Thế nên giờ đây cô mới bị xe đâm và trở thành người thực vật. Nỗi đau này cô mãi chẳng quên về hắn đâu, cô ngày nào cũng trù cho hắn chết, trù hắn không được chết đẹp, không được chết già mà phải chết trẻ.
Nhưng cô đến là lạc quan đi, bị thực vật rồi cũng chẳng mảy may gì, chỉ cần nhìn cuộc sống một cách thư thái thế này thôi, chẳng phải làm gì cả. Bất ngờ một lần cô được đưa cho một nhiệm vụ, yêu cầu của họ là, không được chết già, không được tự sát. Vậy chính là tự bắt cô phải ngồi im nhịn nhục và chịu cho người ta làm hại mình rồi còn đâu? Cô không cam tâm, không hề cam tâm chút nào.
Mới đầu nhận nhiệm vụ thấy nhiệm vụ này nó hay ho, dù sao thì cũng làm một việc trước khi chết mà, vậy mà giờ nhìn cái yêu cầu này đi, không biết để đâu mà nuối tiếc. Đành vậy, đã nhận rồi thì làm cho trót chứ sao nữa. Vậy rốt cuộc câu chuyện của cô sẽ ra sao khi lại dính đến người đàn ông đã đưa tới thảm họa này cho cô?