Thượng Khả tỉnh lại trên giường của Rhine, cả người có chút phát ngốc, nghe được tiếng cửa phòng tắm ở phía sau mở ra cậu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Rhine quấn một cái khăn tắm đi ra, phô bày thân thể cơ bắp rắn chắc cường tráng, lộ ra một loại sức bật bá đạo khiến người ta phải kinh sợ.
“Tỉnh?” Rhine đi đến mép giường hỏi, “Đã đói bụng chưa? Có muốn ăn chút gì không? Anh chuẩn bị cho em.”
Thượng Khả không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm hắn, tầm mắt quét tới quét lui trên người hắn, tựa hồ đang tìm kiếm gì đó.
“Sao vậy?” Rhine thấy ánh mắt vi diệu của cậu, khó hiểu hỏi.
Không có nốt ruồi, toàn thân người đàn ông này ngay cả một cái nốt ruồi cũng không có! Quả nhiên không khoa học, làm sao lại có người ngay cả một cái nốt ruồi cũng không có được chứ?!
Trực giác nói cho Thượng Khả rằng hắn là người cậu muốn tìm, đặc biệt là tối hôm qua, cái loại cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt. Nếu không thì cậu cũng không say đến mức mà nhận sai người, sau đó phóng túng lăn giường đâu. Nhưng trên người hắn lại không có cái ấn ký kia. Đồ vật đã xuất hiện năm thế giới liên tục, chẳng lẽ thật sự sẽ có ngoại lệ?
Thượng Khả chưa từ bỏ ý định, kéo tay phải của Rhine qua tỉ mỉ xem xét.
Rhine tùy ý để chậu cầm tay phải của mình, ánh mắt thâm thúy dao động khắp cơ thể cậu.
Xem xét một lát, nhưng Thượng Khả thật sự phát hiện điểm khả nghi, ở trong lòng bàn tay Rhine
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664512/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.