Rời khỏi Hư Thiên Bí Cảnh, Thượng Khả lấy toàn bộ bảo vật ra, hỏi Diêm Lục: "Có thứ ngươi muốn không?"
Diêm Lục vốn còn muốn xem nấm nhỏ định "chia của" thế nào, ai ngờ từ đầu tới cuối cậu không có ý nghĩ cá nhân "người không vì mình". Chẳng chút phòng bị như thế, nếu không có ai trông nom chỉ sợ sớm muộn sẽ bị ăn đến vụn cũng chẳng còn.
Diêm Lục xem xét hết một lượt bảo vật, trên mặt không buồn không vui. Cho dù thấy thứ khiến mình cảm thấy hứng thú hình như cũng không thể dậy nổi hứng thú của hắn. Thiên hạ vạn vật, thứ có thể dùng thì để lại, không thể dùng thì bỏ đi, sao phải hao phí tinh thần vì nó.
Thượng Khả thấy hắn nhìn mấy ngọc giản ghi chép công pháp tu chân liền hỏi: "Có công pháp nào thích hợp với ngươi hay không?"
Diêm Lục đưa cậu một bản, đánh giá: "Không tồi."
Thượng Khả tò mò xem xét một chút, lập tức cổ quái nhìn về phía Diêm Lục: "Ngươi cảm thấy cái này không tồi?"
Diêm Lục gật đầu.
"Nếu ta nhìn không lầm, thì đây hình như là công pháp song tu?" Thượng Khả chỉ vào ngọc giản trên tay, vẻ mặt nghiêm túc.
Diêm Lục nói: "Song tu cùng ta, tốc độ tu luyện của ngươi có thể tăng lên mấy lần."
Thượng Khả lắc đầu liên tục: "Không không không, ta là ma tu, không thể song tu cùng ngươi."
"Ta cũng tu ma không được rồi hay sao." Diêm Lục hoàn toàn không cảm thấy tu ma thì có gì không ổn.
Cậu thật vất vả mới ngăn cản tên này thành ma, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664498/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.