Diêm Lục đợi vài ngày mới phát hiện Thượng Khả vẫn luôn duy trì trạng thái nấm nhỏ không biến hóa, vì thế hắn mang cả gỗ mục và nấm nhỏ cùng đi luôn.
Hắn cũng không có mục tiêu chính xác, chỉ thản nhiên mang nấm nhỏ đi mà thôi. Lúc người kia ở bên mình tung tăng nhảy nhót thì không thấy gì, hiện tại an tĩnh mới phát hiện nhân sinh thật là tịch mịch như tuyết. Trong thế giới trống rỗng của hắn, dường như có thêm một cây nấm. Cảm giác có chút vướng víu, nhưng lại luyến tiếc nhổ.
"Nấm nhỏ, nếu ngươi không tỉnh lại, ta sẽ ăn luôn ngươi." Diêm Lục nhàm chán xoay gỗ mục, đưa ra uy hiếp.
Thượng Khả bị xoay đến mũ nấm run run, thiếu chút nữa là rơi khỏi gỗ mục.
Ánh sáng lóe lên, Thượng Khả hóa thành hình người xuất hiện ở trước mắt Diêm Lục.
Diêm Lục cao thấp đánh giá cậu, cảm giác hình như gầy đi không ít, eo vốn đã rất mảnh khảnh hiện giờ chỉ một tay là có thể ôm hết.
Hắn vươn tay nhéo nhéo một chút, mềm mềm, nhưng lại không thấy chút thịt nào.
Thượng Khả trốn xa một chút, sau đó nhanh chóng lấy một bộ y phục từ nhẫn trữ vật mặc vào.
"Thương thế tốt lên chưa?" Diêm Lục hỏi.
"Ừm." Thượng Khả cử động tay chân, sau đó cười nói với Diêm Lục: "Sau mấy ngày suy nghĩ mấy cặn kẽ, ta quyết định mang ngươi đi Hư Thiên bí cảnh."
"Hư Thiên bí cảnh?"
"Đúng." Thượng Khả thần thái sáng láng giải thích, "Nghe đồn ở đó có bảo vật Thần Quân thượng cổ lưu lại, bên trong chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-anh-dung-chiu-chet/1664497/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.