Sáng sớm tỉnh dậy cậu chẳng thấy cô đâu cả, nỗi sợ mất cô lại dân lên.
Cậu chạy tán loạn trong nhà, tìm đông tìm tây, vẫn chẳng thấy cô đâu.
Chị lại muốn vứt bỏ em rồi ạ?.
Lần này chị bỏ luôn cả căn nhà này chỉ với mục đích là vứt bỏ em thôi ạ?
Sao lại vậy ạ?
Tại sao lại thế ạ?
Hàng ngàn câu hỏi cứ thế xuất hiện.
Thế nhưng......lại không một lời đáp.
Cậu như không còn sức lực ngồi phịch xuống nền nhà.
Bật khóc,
Cậu bật khóc trong tuyệt vọng.
" Hức, hix Chị lại vứt bỏ em nữa rồi ạ?"
* Cạch *
" Chị về rồi đây, em dậy chưa....."
Hoa Hạ:".....đấy." Cô cố trấn định bản thân bổ sung hết câu.
Thật sự thì cô rất muốn chết lặng trong hoàn cảnh này.
Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Ai có thể giải thích cho tôi không.
Nhà cửa thì tán loạn, đâu cũng có vết máu.
Cửa trong nhà từ cửa sổ, cửa phòng, cửa thoát hiểm,...đều mở tung cả ra.
Mọi thứ cứ như có người đã lục lọi hết mọi ngóc ngách trong nhà vậy.
Rất giống như có ăn trộm ghé qua.
Thế nhưng, bảo vệ và vệ sĩ vẫn canh gác xung quanh mà.
Cô bước vào nhà đi lên cầu thang mới nhìn thấy...
Cậu ngồi sụp xuống sàn, tay lại đầy máu.
Thì ra là do cậu mãi tìm cô nên không để ý đến vết thương.
Vết thương của cậu nứt ra, cảnh tượng này thật đáng sợ.
Cô trợn mắt vì kinh ngạc.
Lúc này mới sựt tỉnh vì cậu mất quá nhiều máu nên ngất mất rồi.
Cô vội vã sơ cứu cho cậu cầm máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-an-com-mem/244100/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.