*cạch*
" Chị làm thủ tục xuất viện rồi, chúng ta về nhà thôi...."
Phòng bệnh vô cùng trống trải tạo cảm giác rất lạnh lẽo.
" Trần Khải?"
" Khải Khải?"
" Nhóc con?"
" Em đâu rồi."
Cô lục tìm cả căn phòng, vẫn không thấy cậu đâu.
Em có thể đi đâu được chứ?
Cô ngồi phịch xuống giường, suy nghĩ miên man.
Lúc này, cô lại sờ được một ống trông rất kì lạ.
Cô ngưởi thử liền bị chóng mặt.
Thuốc gây mê.
Bắt cóc?
Nhóc con bị bắt cóc rồi?
Cô hoảng hốt chạy vội đi tìm cậu. Lướt qua Lý Đức, Lý Đức vừa định chào hỏi cô:" A, Hoa Hạ cậu đi đâu mà vội..."
"...vậy." Có việc gấp gì sao?
Cô vừa chạy xe vừa gọi cho đội tìm kiếm của nguyên chủ.
Tại vì người trong gia tộc lớn mà, nhiều lúc cũng sẽ có người bị bắt cóc vì một số lí do nên đội tìm kiếm liền được thành lập.
Cô chạy đến những nơi hoang vu nhất để tìm.
Tại vùng ngoại ô cách rất xa thành phố có một xưởng bỏ hoang.
Cô phất tay một cái, một luồng khí bao bộc lấy cô.
Cô liền cứ thế thản nhiên bước vào mà không một ai biết.
Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ nhà nó trâu bò a, hèn gì lúc nó kích điện tiểu tỷ tỷ vẫn có thể nhịn đau được.
A?
À, mọi chuyện là như vầy. Lúc cô đi làm thủ tục xuất viện đương nhiên là cũng phải trả tiền rồi.
Thế nhưng, nhiệm vụ của hệ thống vẫn mãi còn, không ăn cơm mềm a.
Cô vừa lấy tiền ra định đưa thì hệ thống đã kích điện cô làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-an-com-mem/244101/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.