Thảm. Thật thảm
Sau khi xem xong cô chỉ nghĩ đến từ " thảm ".
Thật muốn tát cơ thể này một cái. Thế nhưng hiện tại người bên trong cơ thể này là cô.
Cô cũng không thể nào lại tự tát bản thân mình trong khi bản thân không làm gì sai đúng không?
Hoa Hạ không tin được mình lại xuyên trúng người như vậy.
Cô đã làm gì sai a?
Xuyên trúng thể loại người cô cực kì không thích. Sao nguyên chủ lại có thể ăn cháo đá bát như vậy chứ.
Thôi, được rồi. Hiện tại là cô, cô sẽ không để kết cục tệ hại đó được lập lại.
Cô sẽ bù đắp tốt cho cậu nhóc kia. Xem như bổn phận mà kiếp này cô phải làm vậy.
[ Tiểu...tỷ tỷ.....]
_ Hửm, ngươi đổi xưng hô?
[ Vâng, đúng thế. Để có thể thân với kí chủ hơn nên tôi sẽ đổi cách xưng hô.]
_ Chà, sao cũng được. ?hách ?hánh ?ìm được ⩶ ??????? YEN﹒?n ⩶
Hiện tại là một giờ sáng,
Vậy có nghĩ là cậu nhóc kia tới đây xin quay lại vào lúc một giờ sáng???
Hèn gì nãy giờ mí mắt cô cứ muốn sụp. Thì ra là ngủ không đúng giấc của cơ thể.
Nếu là cô lúc trước thì thức tới giờ này cũng là quá đương nhiên rồi.
Thôi vậy, cô đành phải đi ngủ rồi lại nhắn hẹn cậu nhóc kia sau.
Ba giờ,
Ting!
Hoa Hạ mở mắt với tay lấy điện thoại.
Phản ứng của cô cực nhanh.
Chắc là do ý thức cảnh giác khi ngủ của cô quá nặng nên cũng ảnh hưởng phần nào đối với cơ thể này rồi.
[- Chị, em biết có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-an-com-mem/244099/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.