"Cậu nói cái gì? Chó?"
Lang Nhất Hàn dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn y khiến Tuệ Phong sợ chết khiếp, y run rẩy nắm chặt ga giường
"Cái đó...có thể nào mặc đồ vô rồi hẵng nói chuyện được không?"
Lưu Tuệ Phong dùng hai tay che đi cái mặt đỏ bừng của mình, cái đó của hắn còn đang cạ vào chân y nữa chứ, mất thuần phong mỹ tục quá đi mất
Lang Nhất Hàn theo ánh mắt của y nhìn xuống, miệng thích thú ồ lên một tiếng đầy xấu xa, hắn ngày càng áp sát lại y
"Nè..nè...anh làm gì đó?"
"Có phải nó rất to hay không? Có luồn sờ thử chút không?"
'Phừng'
Cái quái quỷ gì thế này? Sao hắn ta có thể nói mấy lời đầy xấu hổ như vậy với người xa lạ chứ (Tg: Trước lạ sau quen anh ơi:3)
"Tránh...tránh ra...nếu không tôi đánh anh đó" Y trừng mắt đe dọa
Lang Nhất Hàn có hơi ngẩn người nhìn y, cái bộ dạng đe dọa kia của y hiển nhiên không hề đả động đến hắn, nhìn đôi mắt xinh đẹp lấp lánh này xem, nếu hắn có thể khiến nó chảy nước mắt vì sướng thì cảm giác sẽ thế nào nhỉ
Sắp thấy mũi mình sắp chạm tới mũi người kia, Tuệ Phong sợ hãi nhắm tịt mắt lại, chân đưa lên nện thẳng vào hạ bộ trống không của hắn
"Ách"
Lang Nhất Hàn ăn đau lân qua một bên ôm lấy vị huynh đệ của mình, trợn mắt đầy tức giận nhìn y
Lưu Tuệ Phong nuốt ực một tiếng, chân chạm xuống đất hằng mong bỏ chạy ra ngoài, nhưng chưa được ba bước đã bị cánh tay của hắn kéo lại ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397156/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.