Trên những con phố dài bất tận với những ánh đèn neon đủ màu sắc, trên những con đường phủ đầy tuyết dòng người vội vã lướt qua nhau để có thể nhanh chóng về với gia đình, về với bữa cơm ấm cúng đầy yêu thương, Giáng sinh lại đến rồi
"Ừ anh biết rồi.....không sao mà....ở bên đó lạnh hơn ở đây nhiều, nhớ giữ gìn sức khỏe đấy....ừ ừ được rồi, anh cúp máy đây"
Lưu Tuệ Phong thở dài cất điện thoại vào trong túi, người y vừa nói chuyện qua điện thoại là Tuệ Nhiên hiện đang công tác ở bên Mỹ
Tuệ Phong ngước đầu nhìn bầu trời đang đổ tuyết, y kéo cao khăn quàng cổ lên che đi cái mũi đỏ ửng vì lạnh của mình, phải nhau về nhà thôi, xem ra năm nay phải đón Giáng sinh một mình rồi
Tuệ Phong tăng nhanh tốc độ bước chân của mình, chợt khi đi qua một con hẻm nhỏ tiếng 'ư ử' vọng vào tai y, vì tính tò mò y không nhịn được mà dừng bước quay đầu nhìn vào trong con hẻm đó, nhưng ngoài một đống tuyết lớn ra thì chả còn gì khác
Y tự cười cho rằng mình nghe nhầm, ngay khi định bước chân đi thì tiếng 'ư ử' ấy lại vangeen lần nữa
Lần này Tuệ Phong bước hẳn vào bên trong, y phát hiện ra rằng nơi tiếng phát ra lại là đống tuyết này
Tuệ Phong dùng đèn pin của điện thoại mình mà chiếu lên đống tuyết ấy, bất ngờ thay thứ y nhìn thấy là một chú chó con với bộ lông trắng muốt đang nằm thoi thóp trên đống tuyết, thảo nào ban nãy y không phát hiện ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/397155/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.