Trước mặt y bây giờ là gương mặt quen thuộc của Hàn Ngọc, quả nhiên bên cạnh còn có thêm Dư Quân đang hậm hực vì đang chơi vui mà bị kéo về đây.
Dư Quân nhìn Tuệ Phong đầy uất ức, nếu không phải do thằng nhóc nhà mi thì chúng ta đang vui đùa rất vui vẻ với nhau rồi, hứ đúng là nhóc con phá đám.
Tuệ Phong đột nhiên bị nhìn đến cũng có hơi hoang mang, nhưng đang có chuyện gấp thế là ngó lơ ánh mắt ai oán của hắn mà đi đến trước mặt Hàn Ngọc hỏi chuyện.
“Ta bây giờ làm thế nào để chở về thế giới kia? Dương Mặc đã lấy được phần hồn chứa sức mạnh, bên đó bây giờ đang rất nguy cấp, ta phải về giúp họ.”
“Ngươi yên tâm, ta cũng sẽ đi cùng ngươi”
Như để đáp lại sự khó hiểu của Tuệ Phong, Hàn Ngọc nói tiếp.
“Hắn tự ý di chuyển qua các thế giới cũng gây náo loạn không ít, ta phải bắt hắn về chuộc tội.”
Tuệ phong gật đầu xem như đã hiểu.
“Vậy bây giờ chúng ta liền đi.”
“Được.”
Nói rồi Hàn Ngọc nhìn qua Dư Quân, hắn ta thở dài một tiếng đầu hàng rồi đứng thẳng người dậy.
“Ta biết rồi, ta đưa các ngươi đi, nhưng mà Tiểu Ngọc à…xong chuyện ngươi phải đền bù cho ta đấy nhé, dịch chuyển cũng tốn sức lắm á nha.”
Vừa nói hăn vừa chớp mắt đầy đáng thương, Hàn Ngọc vẫn là không chịu nổi sự mặt dày này của hắn, đánh hắn một cái rõ đau nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-nguoi-khong-phai-la-cau-sao/3506499/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.