"Mấy ngày trước cậu làm tôi sợ chết khiếp biết không?"
"Không chỉ có tôi, ông bà và Viện trưởng La đều bị cậu dọa sợ!"
"Xin lỗi, tôi..."
"Cậu nói xin lỗi cái gì?" Bạch Lê ôm lấy vai Nhiễm Ninh, "Không sao đâu, Nhiễm Ninh... hiện tại ổn rồi."
....
Ở đây, Lục Thiều và những người khác vừa đến phòng kiểm tra sức khỏe.
Người khám cho họ là một nữ bác sĩ đeo khẩu trang.
Trong quá trình cứu hộ, máy bay bị luồng khí mạnh va vào, làm hư hỏng cánh, áp suất dầu của bộ giảm tốc chính giảm, bảng đèn báo hỏng, cần điều khiển không hoạt động bình thường.
Cuộc gọi khẩn cấp đã được gửi ba lần nhưng không thành công vì tín hiệu quá yếu.
Trong cơn tuyệt vọng, lựa chọn duy nhất là hạ cánh khẩn cấp.
Lục Thiều và Trần Hoa đã là cộng sự nhiều năm, Ngô Hải, Mao Phong, Trần Hiểu tuy còn trẻ nhưng họ cũng là những chiến sĩ giàu kinh nghiệm.
Mọi người đều bình tĩnh, hợp tác, ngầm hiểu ý và làm theo sự chỉ dẫn của đội trưởng trong mọi việc.
Lục Thiều: "Tắt thông gió, tắt lái tự động, chú ý tốc độ gió, chú ý chướng ngại vật."
Trần Hoa: "Kiểm tra thông gió, kiểm tra lái tự động, tốc độ gió 35-42 mét/giây, cấp 12-14, không có chướng ngại vật, khoảng cách an toàn."
Lục Thiều: "Mọi người thắt dây an toàn, bây giờ bắt đầu hạ cánh."
Máy bay hạ cánh khẩn cấp xuống một cảng bỏ hoang và thân máy bay bị va đập mạnh, rất may không có thương vong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3500868/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.