Bạch Lê vốn là muốn đặt bàn ăn bên ngoài, sau đó cô lại nghĩ lỡ mọi người uống say thì phải làm sao? Còn phải tính đến vấn đề lái xe nên đổi địa điểm từ ăn bên ngoài về nhà. Vốn định gọi điện đến nhà hàng đặt đồ ăn mang về, sau khi ăn uống no nê có thể ngủ luôn, không phải ngủ bên ngoài.
Kết quả là kế hoạch này đã bị bóp chết từ trong trứng nước.
"Chậc chậc chậc..."
"Chị làm sao vậy?"
Thương Nam liếc nàng một cái: "Em thật phung phí?"
Bạch Lê: "...."
Thương Nam xoay người tựa vào thành ghế, khua ngón tay thon dài trước mặt Bạch Lê, tính toán với cô.
"Em sẽ tốn bao nhiêu tiền nếu ăn ngoài?"
Bạch Lê: "Bốn người chúng ta năm trăm."
Thương Nam: "Vậy giao hàng đến tận nhà tốn bao nhiêu?"
Bạch Lê: "Tiền đồ ăn và chi phí đóng gói... hơn năm trăm?"
Thương Nam: "Nếu tự mua đồ về nấu thì thế nào?"
Bạch Lập nói: "Chị tưởng em ngốc à? Em sao có thể không biết tự mua về nấu sẽ rẻ hơn? Nhưng em không biết nấu."
"Chị có thể." Thương Nam buột miệng nói.
Bạch Lê ngạc nhiên.
Sau đó cô chớp mắt, ngập ngừng nói: "Nhà hàng này không phải nấu ăn rất ngon sao? Để chị làm đầu bếp?"
"Nào, đồ chị nấu bộ không ngon sao?" Thương Nam lấy ngón tay búng trán Bạch Lê, chỉ cô: "Tôm càng sốt tỏi?Ai đã ăn không chừa một con?"
Trong lòng Bạch Lê co rúm lại, cô tựa hồ nhìn thấy tôm càng chạy quanh trong đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3500869/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.