Hang nhỏ bên dưới điên cuồng tuôn trào mật ngọt, Nhật Ly vừa sung sướng lại thống khổ la oai oái.
“A… a… a… ân…”
Gương mặt tinh xảo ửng hồng, cặp mắt ngập nước mê ly dụ hoặc khiến cho Tuấn Kiệt điên cuồng khó lòng cầm cự. Người phụ nữ của anh đẹp tựa một hồ ly tinh đang phát ra mị tình phóng đãng, quyến rũ anh; dáng vẻ phong tình vạn chủng này thôi thúc người đàn ông vì cô mà mê muội không thôi.
Tuấn Kiệt thả Nhật Ly ra, chống tay ngồi dậy hơi dùng sức đẩy cô ngã ngửa xuống tấm đệm êm ái, đôi chân thon dài của cô bị anh nâng cao rồi gập lại trước ngực, đầu gối đè ép lên đỉnh núi ngọc phấn hồng.
Người đàn ông chống tay áp ngực vào chân cô, mạnh mẽ đưa hông, tư thế này khiến Nhật Ly cảm giác như toàn thân mình đều bị chèn ép lại vô cùng chật trội.
Điên cuồng cắm, điên cuồng la.
Sau đó dường như anh vẫn chưa thỏa mãn, liền túm lấy đầu gối cô đang gập lại banh rộng ra như hình chữ M rồi lại bắt đầu công cuộc "hoan ái" mới.
Tuấn Kiệt chẳng khác gì một bác nông dân chăm chỉ cày cuốc, thúc Nhật Ly trôi đi như mảng bè dập dềnh trên mặt nước. Mỗi khi cô bị đâm trôi tuột đến cuối giường, anh lại vội bắt lấy eo cô kéo trở lại, sau đó tiếp tục quấn quýt lấy nhau như đôi sam biển khăng khít không rời.
Lúc thì ngửa, lúc sấp, khi đứng khi lại bò.
Nỗi khát khao của Nhật Ly dành cho Tuấn Kiệt giống như một kẻ du hành trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933390/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.