Chương trước
Chương sau
“Kiệt…" Nhật Ly ngân lên một tiếng rồi gục người vào anh. Từ tận sâu trong cơ thể như vẫn còn khát khao nhiều lắm. Càng làm lại càng muốn được chìm đắm thêm nữa.
Miệng nhỏ kê bên cần cổ của anh hơi hé ra, chiếc lưỡi mềm rụt rè như con rắn nhỏ trườn lên yết hầu vẽ ra một vệt nước.
“Kiệt, em…” Giọng nói nhẹ như lông vũ khẽ chạm vào tim anh lại vang lên: “Em… vẫn muốn anh nữa.”
"Muốn nữa?” Tuấn Kiệt nhướng mày, nhếch miệng cười, ngạc nhiên hỏi lại: “Em chắc chứ?"
“Chắc!” Gia Ly ngượng ngùng cười, gương mặt nóng bừng nhuộm đỏ cả cơ thể mềm mại, nhịp thở phập phồng mãnh liệt trào dâng.
Muốn… Thật sự rất muốn anh mà. Chỉ muốn cảm xúc được va chạm giữa hai cơ thể, như vậy mới có thể xác nhận được rõ ràng anh còn đang ở bên, chăm sóc, bảo vệ cô.
Tuấn Kiệt hôn lên trán cô khàn giọng nói: “Nhật Ly, em chính là báu vật mà ông trời đã đền bù cho anh. Vì em, anh sẽ làm tất cả…”
“Không cần.” Nhật Ly đặt tay lên miệng anh cắt ngang lời nói đó: “Hãy dùng cả một đời này để yêu em, vậy là đủ.”
Tuấn Kiệt xúc động gần như muốn khóc, trái tim anh hân hoan giống hệt một chàng trai hồi mới yêu, tất cả những gì tốt đẹp nhất của đời anh chỉ muốn trao cả cho người phụ nữ này mà thôi.
Khóe miệng anh vẽ ra nụ cười hạnh phúc, ánh mắt lấp lánh nhìn xuống đỉnh đầu cô: “Nếu có kiếp sau, anh vẫn nguyện được ở bên em.”
Nhật Ly chọc tay vào ngực anh, giọng nỉ non vang bên tai, gương mặt diễm lệ ngập tràn niềm vui: “Trọn vẹn một kiếp này là em đã thấy mãn nguyện lắm rồi.”
Anh sống thọ như thế đợi tới bao giờ mới sang kiếp sau cùng em?
Tuấn Kiệt vui sướng nhìn người phụ nữ nói ra những lời tình tứ, cơ thể cô vì anh mà hãm sâu vào trong bể ái tình, cây gậy vẫn đang trôn sâu trong hang nhỏ lại lẫn nữa cứng rắn ngo ngoe.
"Nếu em muốn nữa thì tự mình tới đi!"
Nhật Ly bật cười chống tay vào ngực anh rướn người lên nhếch miệng đắc ý, hơi cử động hông lùi ra sau rồi đẩy về phía trước.
"Đúng rồi, chính là như vậy..." Tuấn Kiệt bám tay vào hai bên đùi cô ve vuốt cổ vũ. “Em làm tốt lắm..."
Nhật Ly nhận được sự khích lệ của anh, đôi chân bạch ngọc thon thả mở rộng gập quỳ lại, kẹp cưỡi trên eo người đàn ông như đang ngồi trên lưng ngựa bắt đầu nhún.
Da thịt trắng nõn phấn hồng vì hưng phấn mà lấm tấm mồ hôi, núi ngọc đẫy đà mềm mại khẽ đu đưa theo từng nhịp lên xuống chậm rãi.
Thân hình Nhật Ly chẳng khác gì cây rong ngả ngớn bồng bềnh, chao đảo trong dòng nước, đôi mắt cô mê ly chứa đầy khát cầu chăm chú nhìn vào gương mặt anh, cả hai cùng đắm say vào nhau khó có thể thoát.
Cánh hoa ướt dầm dề cùng hang nhỏ của Nhật Ly mỗi khi cô nhổm mông lên đều kẹp chặt cây gậy hút mạnh như trăm cái miệng nhỏ, sau đó vẫn tiếp tục thít lại rồi thả người ngồi xuống.
Toàn bộ cây gậy cứ thế cắm thẳng vào tận nơi sâu nhất chạm tới điểm nhạy cảm ma sát khăng khít trên vách hang chật hẹp khiến toàn thân Nhật Ly cũng trở nên tê dại, vì kích tình mà cổ họng không ngừng phát ra âm thanh ngân nga yêu kiều.
Mặt Nhật Ly đã đỏ như người say men, trong lòng cô vừa thỏa mãn vô cùng lại có chút thẹn thùng, nhưng sự thẹn thùng ấy chẳng bao lâu đã bị dung hòa vào "trò chơi kích thích" giữa hai người.
Có nằm mơ, Nhật Ly cũng không bao giờ nghĩ rằng sẽ có lúc cô lại trở nên phóng đãng đến như thế này, thậm chí còn tự mình động.
Đáy lòng cô chợt dâng lên một dòng nhiệt huyết lớn lao, nó chẳng khác gì một dòng lũ chảy dữ dội cuốn phăng đi mọi rào cản e thẹn, làm cho Nhật Ly bị kéo vào vực sâu của d/ục vọng, mỗi một chỗ, mỗi một tế bào đều mong muốn được anh tận tình yêu thương.
Đôi tay anh ve vuốt dọc theo mỗi tấc da thịt cô, những ngón tay như đàn rắn nước bò lan tới đâu tạo ra từng dòng điện nhỏ đê mê tới đấy.
Hoa nhỏ nh.ầy nh/ụa ướt át khao khát, tốc độ hông cũng mỗi lúc một nhanh, cô gấp gáp muốn chiếm lấy cây gậy kia, hòa quyện cùng với anh trong bản nhạc này.
Theo mỗi lần động tác ngồi xuống mạnh bạo của Nhật Ly, bụng nhỏ liền nổi lên căng chướng, đỉnh gậy thọc vào rút ra như đang nhồi một món đồ chơi, tiếng kêu “bép bép” vang lên không ngừng.
"Kiệt, em hết sức rồi.” Nhật Ly động được một lúc liền hụt hơi, hai đùi dã rời nằm bẹp xuống người anh, gương mặt nhỏ yêu kiều buồn rầu hàm chứa nét oán thán.
Em chưa có thỏa mãn nhưng em mệt!
Bộ dáng cầu hoan đặc biệt đáng yêu của cô khiến dục hỏa trong người Tuấn Kiện chợt cuộn lên như ngọn núi lửa, lồng ngực rắn chắc lập tức thở dốc kịch liệt, chuẩn bị cho đợt phun trào.
Bàn tay to của anh liền đưa lên siết chặt eo cô, phần hông cường tráng đỉnh một cái thật mạnh lên trên, cây gậy sưng to cứ thế lại tiến vào sâu thêm một chút bên trong hang thịt.
"A..." Nhật Ly ngửa người ra sau, chống hai tay vào cổ chân anh; bụng nhỏ căng trướng khiến cô không nén được tiếng ngân nga, môi đỏ khẽ cong, hai núi ngọc rung lắc dữ dội.
Bàn tay anh lặp lại động tác xoa bóp nhào nặn trên nơi đẫy đà đó, da thịt hồng hào lập tức đã in vết năm ngón tay của người đàn ông.
“Thế nào, phối hợp đi chứ.” Ánh mắt trào phúng của anh làm cho Nhật Ly hơi cáu. Cô rướn người nhìn gương mặt anh tuấn, sau đó mím môi quyết không chịu đầu hàng trước, liền hít một hơi thật sâu ngồi thẳng dậy cùng ngang ngược phân tranh.
Trải qua nhiều lần hoan ái, Nhật Ly đã trở nên thuần thục hơn, biết mình bị yếu thế, cô liền cúi xuống bám lấy cổ anh ghì chặt, vòng eo thon gọn lần nữa tiếp tục dùng sức lên xuống.
Núi ngọc đung đưa, cọ vào khuôn ngực anh tạo thành cơn sóng lăn tăn rà lên rà xuống, đẹp đến mê hồn, cả xúc giác và thị giác đều kích thích người đàn ông phía dưới tột độ.
Hang nhỏ nuốt trọn ** ***, đỉnh gậy thô cứng nhiều lần chọc vào thật sâu hang thịt mẫn cảm, chỗ kết hợp của hai người liên tục tràn ra từng đợt mật ngọt, vương vãi thấm ướt ga giường, bốc lên thứ mùi mê ly hấp dẫn.
Nhưng cũng chỉ động được một lát, cả người cô đã bủn rủn, mệt mỏi ngã sấp vào lồng ngực anh.
Cái miệng nhỏ còn rên rỉ vài tiếng tỏ vẻ khó chịu không thôi.
Quá đuối rồi, cô chịu thua.
Tại sao anh lại có thể dai sức đến thế? Còn làm cả đêm mà không chịu ngừng nghỉ được như vậy?
"Mệt sao? Em thua rồi à?" Tuấn Kiệt ôm lấy cô mỉm cười hỏi.
Đôi mắt ánh đỏ của anh ngập tràn hạnh phúc nhìn người phụ nữ đang thở hổn hển trên người mình.
Ánh mắt cô say đắm nhìn anh, cơ thể nhớp nháp mồ hôi tỏa ra hương thơm đặc biệt chỉ thuộc về riêng cô. Chính là loại hương vị mà làm cho anh u mê cả một đời.
Chỉ thấy cô hừ mũi đáp lại. Anh mỉm cười hỏi tiếp: “Thế giờ anh giúp em nhé!”
Không đợi Nhật Ly trả lời. Ngay lập tức, người đàn ông liền ra sức đẩy hông, cơ thể nhỏ xinh chợt giật bắn lên, anh nhanh chóng rút cây gậy ra, lại mạnh bạo cắm vào trong.
Cơ thể cô bị anh đẩy ngửa ra sau, hai cánh tay bị anh giữ lại, cả người cong lên như một cây cung. Lần này thì Nhật Ly mới thực sự giống như ngồi trên lưng ngựa xóc nảy, nơi riêng tư bị thọc vào rút ra, tiếng nước "òm ọp" càng thêm vang dội.
Cô bị cắm hỏng rồi...
Cắm chết cô đi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.