"Em chắc chứ?" Vết hôn ở chỗ này còn mập mời hơn cả vết hôn trên xương quai xanh và cổ.
"Không chắc, không chắc đâu ạ. Thôi chị cứ che giúp em với." Lê Hân Dư vội vàng xua tay.
Lăng Diệu cắn vào vành tai Lê Hân Dư, hạ giọng uy hiếp: “Em có thể che chỗ này, nhưng lên xe tôi vẫn có cách lưu lại dấu vết ở chỗ khác trên người em."
Lê Hân Dư ngập ngừng: “Thôi không cần che nữa đâu chị. Chúng ta tới bữa tiệc thôi, nếu không sẽ muộn bây giờ."
Người đàn ông này hôm nay có gì đó không bình thường nên cô chỉ còn cách nhận đầu hàng.
Lăng Diệu nhìn cô, cô đẩy anh ra rồi đi phía ngoài, sợ người đàn ông này đột nhiên lại làm ra chuyện gì đó kỳ lạ.
Ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn theo cánh tay nhỏ bé trắng nõn đang khoác trên tay mình, miệng anh có vẻ vui lên vài phần, đến bản thân anh cũng chưa phát hiện ra.
Hướng Hy Nhiên không nhịn được cười, nhìn theo bóng dáng hai người họ đi xa.
Em trai Hướng Lập Hiên cùng Lăng Diệu từ nhỏ quan hệ đã rất tốt, Hướng Hy Nhiên cũng coi Lăng Diệu như chính em trai ruột của mình vậy.
Cuộc hôn nhân vỏ bọc ba năm này của Lăng Diệu cô sớm cũng đã nghe tới.
Cô luôn nghe từ em trai nói rằng Lăng Diệu không thích cô gái Lê Hân Dư này, thậm chí còn rất căm ghét, nhưng theo cô thấy thì hình như không phải vậy.
Cũng có lời đồn thổi Lê Hân Dư là một người tâm kế thâm hiểm, nhưng cô thấy Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/207446/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.