Chương trước
Chương sau
**********
Ngoài cửa Lê Hân Dư khoác tay Lăng Diệu bước vào.
Lăng Diệu anh tuấn tới nỗi khiến mỗi một cô gái tại bữa tiệc đều ngừng hít thở mà tập trung nhìn anh.
Nhưng lần này, thu hút ánh nhìn của bọn họ lại là người phụ nữ bên cạnh đang khoác tay Lăng Diệu - Lê Hân Dư.
Mái tóc dài đen tuyền được búi lên lộ ra chiếc cổ trắng mịn của cô, trông như thiên nga kiêu ngạo. Chiếc váy màu trắng muốt giống như bông hoa đang nở rộ. Mặc dù khoảnh khắc ấy rất ngắn nhưng cũng đủ để kinh ngạc ánh mắt của những người khác.
Mọi người chủ động tránh đường, trên đầu của Lê Hân Dư dường như có một vầng hào quang vô hình nào đó, khiến cô trông như đang phát sáng.
Tay của Lăng Diệu lười biếng mà tùy ý khoác lấy bờ vai trắng mịn của cô, ngón tay dài khẽ động, hành động của anh tự nhiên như một cặp vợ chồng ân ái vậy.
Cả hai mặc đồ cùng một màu, vừa nhìn còn nghĩ rằng họ mặc đồ đôi.
“Đó chẳng phải, chiếc váy “chân ái", thiết kế của đại sư W ư?” Một cô gái nói một cách yếu đuối.
Nhưng khi nãy, Y Nghê vừa nói chiếc váy ở chỗ cô ta, rốt cuộc của ai là thật, của ai là giả?
Liễu Tố nói thay lời cho Y Nghê: "Chị Y Nghê là thân phận gì chứ, chị ấy sẽ không thể nói dối, chiếc váy trên người cô gái đó chắc chắn là hàng giả."
Nhưng những lời này nghe chẳng đáng tin chút nào.
Diêu Thiên thấp giọng nói: “Nhưng Lăng thiếu gia chắc cũng sẽ không để người phụ nữ bên cạnh mình mặc đồ giả đầu nhỉ, người phụ nữ ấy rốt cuộc là ai?"
Bỗng có người nhận ra: “Cô ta là Lê Hân Dư, vợ của Lăng thiếu gia."
Người vợ Lăng Diệu đích thân đưa đi dự tiệc cùng, làm sao có thể mặc hàng giả được chứ? Cho dù Lăng Diệu không thích cô ta thì cũng sẽ không để cho cô ta mặc hàng giả đi bên cạnh mình, như vậy chẳng phải rất mất mặt ư?
Nếu như chiếc váy trên người Lê Hân Dư là hàng thật, vậy người nói dối, chỉ có khả năng duy nhất đó là Y Nghê.
Bọn họ tin tưởng Y Nghê, không chỉ vì Y Nghê là đại tiểu thư nhà họ Y mà còn vì cô ta và Lăng Diệu là thanh mai trúc mã, đồng thời còn là thư ký cao cấp của Lăng Diệu.
Mặc dù Lăng Diệu đã kết hôn ba năm, nhưng những xã giao trong ba năm nay, mười lần thì có tới tám lần đều dẫn theo Y Nghê cùng tham gia, có thể thấy quan hệ giữa hai người họ không hề tầm thường. Y Nghê nói thiết kế cuối cùng của đại sư W chỉ có chiếc váy “chân ái" ấy, là Lăng Diệu tặng cho cô ta, khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ ghen tị mà không hề nghi ngờ.
Nhưng một khi Lăng Diệu dẫn theo Lê Hân Dư xuất hiện, những gì Y Nghề nói đều bị bại lộ.
Y Nghê có cảm giác như bị ai đó tát mạnh vào mặt, đau rát vô cùng.
Cô không ngờ rằng, trưa nay cô vừa ra oai với Lê Hân Dư, buối tối lại bị Lê Hân Dư phản đòn trở lại.
Lê Hân Dư, tôi sẽ không để cho cô sống yên ổn đâu!
Y Nghệ cảm thấy không thoải mái bèn tìm cớ trốn trong nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm.
Cô phải dặm thêm lớp phần dày hơn mới có thể che đi khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Đây là lần đầu tiên Lê Hân Dư tham gia dự tiệc cùng Lăng Diệu, tay cô bị ép khoác lấy tay anh, đi cùng anh khắp nơi hàn huyền.
Tất cả mọi người đều nghĩ cuộc hôn nhân này của Lăng Diệu sẽ không thể kéo dài, không ngờ rằng bỗng nhiên anh lại dẫn theo người vợ “thất sủng" ấy, mọi người đều vây quanh xem chuyện vui.
Những người vây quanh Lăng Diệu chốc chốc lại liếc mắt sang phía Lê Hân Dư.
Lê Hân Dư không quen như vậy, lớp trang điểm mỏng tinh tế của cô gần như sắp cười đến cứng đơ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.