"Con không muốn chọc ối lấy máu cuống rốn."
Lê Hân Dư nói.
"Hân Dư, con không thể ích kỷ như thế.Tuy Niệm Sơ không phải là con của con nhưng nó cũng là một mạng người.Con không thể thấy chết mà không cứu."
Hách Ánh vừa nghe cô từ chối thì lập tức cuống lên.
Lăng Diệu cũng đã ghép tủy với Lăng Niệm Sơ nhưng thất bại.
Bây giờ chỉ còn lại đứa bé trong bụng này của Lê Hân Dư, đây là hy vọng duy nhất, bà ta tuyệt đối không cho phép cô từ chối.
"Con không chọc ối."
Bàn tay của Lê Hân Dư khẽ để trên bụng, cơ thể rất yếu ớt nhưng ánh mắt lại cực kỳ kiên quyết.
Cô cũng không phải là người máu lạnh vô tình đến độ không muốn cứu Lăng Niệm Sơ.
Nhưng tình trạng sức khỏe của cô bây giờ đã không ổn định, vậy mà lúc này đây bọn họ lại muốn lấy máu cuống rốn của con cô đi cứu người.
Nếu như con của cô xảy ra chuyện thì sao? Ai có thể bảo đảm an toàn cho con nếu chọc ối đây? "Anh nói em máu lạnh vô tình cũng được, nhưng em tuyệt đối sẽ không chọc ối."
Bọn họ đều suy nghĩ cho Lăng Niệm Sơ, vậy thì chỉ có cô mới có thể bảo vệ được con của mình thôi.
Lăng Diệu sợ cô quá kích động sẽ tổn thương đứa trẻ, vì vậy anh trầm giọng giải thích: "Trước khi cơ thể em ổn định lại, mọi người sẽ không chọc ối đâu."
Lời của Lăng Diệu khiến Lê Hân Dư hoàn toàn lạnh lòng.
Cô không tin nhìn Lăng Diệu: "Anh cũng muốn làm như vậy sao?"
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253688/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.