"Cũng đúng.” Anh nói cũng không sai.
Dù sao Lăng Diệu cũng không phải là Hướng Lập Hiên, mà tính cách của cô cũng không giống với Lê Ngưng.
Nếu anh đúng là đối xử với cô như vậy e rằng cô sẽ nổi da gà.
Lăng Diệu kề sát phía sau cô, hai tay đưa ôm cô: “Lê Hân Dư, tối qua em đã đồng ý rồi, không được hối hận đâu đấy.
Cô cố ý nói: "Hình như em đâu có đồng ý với anh gì đâu!”
Anh nói: “Em nói hôn một cái, anh đã hôn rồi, hàng đã bán rồi thì không trả lại được, em có hối hận anh cũng không đồng ý.
Lê Hân Dư đỏ mặt.
Hướng Lập Hiện đi từ biệt thự Ngự Thủy ra, mặt nạ cười hi hi ha ha trên mặt anh ta dường như bị ai đó gỡ xuống, cứ luôn sầm mặt không biết đang suy nghĩ gì.
Trên đường trở về, anh ta không để Lê Ngưng lái xe, mà là tự anh ta lái, Lê Ngưng ngồi bên ghế phụ.
Lê Ngưng tức anh ách, vốn dĩ thời gian làm thêm của cô đã không kịp rồi, Hướng Lập Hiên còn làm vuột mất của cô một bữa cơm, cô đúng là lỗ nặng rồi.
Lê Ngưng thấy con đường này hơi lạ, không nhịn được hỏi: “Này, anh lái xe đi đâu thế?”
Hướng Lập Hiên lặng im nhìn đường nói: “Tôi sẽ thả cô trước con đường phía trước.”
Lê Ngưng dè dặt hỏi: “Anh sao thế, nhìn anh lạ lắm."
Anh hơi nhăn mày: “Tôi thì có chuyện gì? Không sao đâu. Chiều nay cô có làm thêm không? Mau đi đi.” "Đã không kịp lâu rồi, bây giờ tôi có qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253451/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.