Lăng Diệu quấn lấy Lê Hân Dư ở biệt thự Ngự Thủy hai ngày. Hai người cùng đi ra ngoài mua thức ăn, Lê Hân Dư nấu cơm, sống cuộc sống như những cặp vợ chồng bình thường khác.
Lăng Diệu rất hưởng thụ cuộc sống như thế nhưng trợ lý Lưu thì không chịu được.
Lúc trước ở nước F thì cũng thôi đi, bây giờ Lăng Diệu đã về nước rồi cũng không đến công ty, một đống hồ sơ đang đợi xử lý. Trợ lý Lưu cảm thấy những ngày đau khổ nhất trong lịch sử của mình sắp tới rồi.
Anh ta bị ép đến hết cách, mỗi ngày chia làm ba bận sáng trưa tối đi đến biệt thự Ngự Thủy đưa hồ sơ cho Lăng Diệu.
Mãi đến mấy ngày sau khi ánh mắt Lê Hân Dư nhìn trợ Lý cũng phải lộ vẻ đau lòng thì Lăng Diệu mới trở về làm một ông chủ đúng nghĩa, ngoan ngoãn trở về công ty đi làm.
Chỉ là không biết anh học được từ đâu tật xấu là mỗi ngày đều phải hôn tạm biệt.
Lê Hân Dư cũng nghi ngờ Lăng Diệu như vậy có phải là bị thứ gì đó không sạch sẽ ám vào người rồi không, hơn nữa một khi anh khôi phục lại trạng thái công việc thì sẽ trở lại dáng vẻ nghiêm túc trước đó.
Bà Lê gọi điện thoại tới hỏi thăm tay của Lê Hân Dư còn đau không.
Thật ra đã qua mấy ngày, cũng hết đau rồi.
Lòng thấy ấm áp, cô nói không còn đau nữa.
Bà Lê do dự hồi lâu vẫn chưa cúp điện thoại, sau đó hỏi cô tối nay có thể về nhà một chuyến được không?
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253452/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.