Nếu cuối cùng kết quả là đây, buổi tối hôm đó hắn cần gì phảilàm điều thừa, đem cô từ Nghiêm Xương Thạch cứu ra? Trong lòng hắn, đếntột cùng là suy nghĩ cái gì?
-----------------------------------
Hứa Đồng mặc sườn xám lên người, cư nhiên vừa vặn, giống như theo số đo của cô may ra vậy.
Đứng ở trước gương, cảm thấy chính mình giống như hội tụ lại phồn hoa của những năm ba mươi, nghĩ thế cô không khỏi mỉm cười.
Phân vân một lúc, cô đem tóc dài ở sau vấn thành búi. Bên mang tai thả vàisợi mềm ôm lại, tùy ý trong không khí uyển chuyển phiêu duệ, sợi tóc tựnhiên phất qua khuôn mặt, trong lúc vô tình lại càng thêm vài phần quyến rũ.
Hứa Đồng nhớ mẹ để lại cho mình một đôi khuyên tai mã não,đó là di vật quý nhất mẹ để lại cho cô, cô chưa bao giờ đeo qua. Đeo hay không đeo? Đáy lòng cô có một tia do dự.
Trước đây, dù là ngàysinh nhật, cô cũng chưa bao giờ lấy nó ra, lúc này đây, Cố Thần chỉ mộtcâu với cô nói: “Trang điểm xinh đẹp chút!” Cô liền tìm ra đeo vào, cóphải hay không cô xem hắn quá mức quan trọng?
Phân vân một hổi,Hứa Đồng giương mắt nhìn mình trong gương. Trong đầu “đinh” lên mộttiếng, giống như một người bế tắc đột nhiên tìm được đường ra.
Cô cười nhạo chính mình suy nghĩ nhiều. Đôi vòng tai kia, đeo, cũng là vìhợp với bộ sườn xám này, cùng với Cố Thần có quan hệ gì? Cô thật đúng là lo sợ không đâu.
Nghĩ thông suốt xong, không chần chờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856592/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.