“Hứa Đồng, cô đến tột cùng muốn cái gì?”
Về nhà, Hứa Đồng ngã quỵ ở trên giường, đem đầu chôn trong gối, vẫn không nhúc nhích, chínhtưởng có thể như vậy nặng nề ngủ đi, cái gì cũng không muốn nghĩ.
Nhưng mà không như mong muốn.
Rõ ràng thân thể đã mệt mỏi đến cực hạn, trong đầu lại cố tình hưng phấn, giống như Mĩ Hầu Vương đại náo thiên cung.
Tuy rằng mắt gắt gao khép kín, lại luôn hiện lên một cảnh tượng không thểgạt đi. Hình ảnh một cái hợp với một cái làm cô không thể ngủ yên.
Trong hình ảnh đó, cô cùng Cố Thần triền miên dây dưa. Cái cảm giác hoan dunhư lọt vào sương mù này, đến giờ vẫn giống như cũ rõ ràng, nó xoay vòng trong đầu cô, một vòng lại một vòng, lượn lờ thật lâu không chịu tánđi.
Hứa Đồng không khỏi có chút ảo não. Đột nhiên bên tai nhưvang lên tiếng người kia cùng thanh âm kiều diễm gọi cô “Dao Dao!”. Côdùng hai tay hết sức bịt lỗ tai, nhưng thanh âm đó vẫn không chịu biếnmất.
Cô thất bại buông hai tay.
Mở to mắt, cô đối với chính mình nhẹ nhàng hỏi một câu: “Hứa Đồng, cô đến tột cùng muốn cái gì?”
Đồng thời, ở một nơi khác, cũng có một người hỏi câu hỏi ấy.
Cố Thần đến công ty sớm, mặt bình tĩnh đi vào văn phòng, toàn bộ buổi sáng đều ngồi ở trên ghế, mặt hướng ngoài cửa sổ, mi tâm nhíu lại, nhìn phía xa xa, không nói một câu.
Trợ lí gõ cửa tiến vào thông báo lịchhọp, thấy hắn bộ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856590/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.