Khi Hứa Đồng thoáng khôi phục được một chút thần trí, đã thấy mình nằmtrong xe Cố Thần. Xe dường như đang chạy. Cả người cô khô nóng, khôngnhịn được thì thào rên rỉ.
“Cố Thần! Cố Thần!” Cô nhỏ giọng vội vàng kêu, “Điện thoại! Gọi điện thoại, nói cho Dương Dương, tôi không sao!”
Cố Thần nghe được, quay đầu nhìn cô. Cô gái ở đằng sau, giờ phút này không còn tìm ra kiêu ngạo ngày trước, ánh mắt giảo hoạt cũng bị mùi rượu bao phủ không thấy tung tích, những quật cường cố chấp dường như cũng không còn, toàn thân chỉ còn một bộ dạng chật vật. Nhưng bộ dáng chật vật này cũng không làm người khác thấy cô thực không chịu nổi, ngược lại cóchút câu lòng người.
Hắn dừng xe lại. Lấy di động trên người cô, tìm được dãy số của Dương Dương, nhắn tin báo đã bình an.
Nghĩ đến đối phương sẽ gọi điện trả lời, không muốn giải thích nhiều, Cố Thần gửi xong tin nhắn liền tắt máy.
Hắn khởi động xe.
Hứa Đồng nằm ở phía sau xe cúi đầu kêu: “Không cần đưa tôi về nhà ... Không cần ... đừng làm cho mọi người lo lắng ... sẽ loạn .... trong nhà sẽloạn lên, mang tôi đến, mang tôi đến ... Chóng mặt quá, khát, tôi muốnuống nước, tôi muốn ngủ!” Nói đến phía sau, nghiễm nhiên từ dặn dò biếnthành vô ý hờn dỗi.
Nghe cô lộn xộn rên rỉ, trong lòng Cố Thần không khỏi mềm nhũn, hai tay đảo vô lăng, đem xe quay đầu hướng khác chạy.
●︶3︶●
Cố Thần đem Hứa Đồng đến một khách sạn gần đó. Thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856589/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.