Giọng nói bí ẩn cười nói: “Ngươi nên biết nhân quả này lớn đến mức nào. Nếu bây giờ để hắn tiếp quản nhân quả này thì đừng nói chi là tương lai, cho dù bây giờ, hắn cũng sẽ không thoát khỏi nơi này.”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Vậy thì ngươi đã đánh giá thấp cậu ta rồi, cái khác ta không dám nói nhưng chỉ chút này thì tên này sẽ không chết được."
"Ồ?”
Giọng nói bí ẩn có chút tò mò: "Là sao?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Ta thấy, bây giờ ngươi không phải nghĩ đến vấn đề ở điểm giao Hư Chân, mà là vấn đề của chính ngươi. Chẳng lẽ ngươi thật sự cam tâm bị mắc kẹt ở đây cả đời sao?”
Giọng nói kia cười lớn nói: "Không cam tâm thì có thể làm gì? Vốn là chúng ta có mượn xác thoát thân nhưng... Mấy năm nay chỉ có ba người các ngươi tiến vào mà ba người các ngươi lại không đơn giản, còn mượn xác các ngươi là chuyện không thể nào."
Chủ nhân bút Đại Đạo ngẩng đầu nhìn vào bầu trời xa xôi: "Sở dĩ hắn có thể phong ấn các ngươi là vì thứ thần khí đó phải không?”
Giọng nói kia nói: "Phải."
Chủ nhân bút Đại Đạo mỉm cười nói: "Thật ra, ngươi muốn chúng ta đi cướp thứ thần khí kia là bởi vì chỉ cần chúng ta lấy được thứ thần khí đó thì phong ấn của các ngươi sẽ tự động được giải bỏ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3434193/chuong-5955.html