Chủ nhân bút Đại Đạo nhỏ giọng nói: "Năm đó các ngươi tới đây làm gì?"
Giọng nói kia cười khổ nói: "Không có cách nào, thật ra điểm giao Hư Chân đang hỗn loạn và thế giới bên ngoài đang bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Chúng ta cũng không còn cách nào mới nghĩ tới thứ thần vật kia nhưng không ngờ là hắn đã đạt tới trình độ kia, vả lại có thể phát huy ra ba phần thực lực của thứ thần vật kia... Khi chúng ta biết thì mọi thứ đã quá muộn."
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Lúc đầu nên hợp lực, nhưng về sau có hợp lực cũng không còn ý nghĩa gì nữa.”
Giọng nói kia nói: “Dù là thần hay người thì đều sẽ như thế. Chỉ khi sự việc xảy ra bị tha hóa ở một mức độ nhất định mới thể có bỏ qua những định kiến, lợi ích riêng để đồng tâm hiệp lực hợp tác. Nhưng thường thì đến thời điểm đó thì mọi chuyện sẽ không còn khả năng cứu rỗi nữa.”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Hắn vẫn còn ở đó sao?"
Giọng nói kia khẽ nói: "Đúng vậy, sâu trong nước Cổ Thần... Nhưng bây giờ hắn... Tuy nói là còn sống nhưng cũng không khác gì là chết, bởi vì năm đó khi hắn chiến đấu chống lại mười sáu vị “thần" bằng thực lực của mình và dù đã giết được một số thần và phong ấn một số thần, nhưng bản thân cũng bị tổn thất nặng nề mà không những thế, hắn còn bị thần vật kia phản phệ..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3433673/chuong-5954.html