Vẻ mặt Diệp Quân rất bình tĩnh, nên tranh thủ thì phải tranh thủ một chút lỡ có thể thì sao? Không có thì thôi.
Cho dù có thật sự không có cũng không sao cả, dù sao hắn cũng không có gì để mất. Còn mặt mũi... Cha hắn còn không cần, thì con trai như hắn còn cần làm cái gì?
Giọng nói bí ẩn cười nói: "Vị công tử này, ngươi cứ mở miệng ra là đế khí... Ta hơi hoảng đấy!”
Diệp Quân vội nói: “Tiên khí gì đó cũng được…”
Giọng nói bí ẩn kia trầm mặc một lát mới nói: “Đúng là ta có mấy vật hộ thân, chỉ cần không gặp “thần” thì có thể cản giúp các ngươi chút nguy hiểm..."
Người đó dừng lại chút rồi nói: "Đạo huynh, còn cả vị kia nữa... hai người có lấy không?”
Chủ nhân bút Đại Đạo do dự một lát rồi nói: "Vậy... thì lấy!”
Cổ Bàn mỉa mai nói: "Không phải là cần sĩ diện à? Sao lại lấy rồi? Ông…"
Chủ nhân bút Đại Đạo trừng mắt nhìn Cổ Bàn: "Ngươi câm miệng lại cho ta!”
Cổ Bàn tức giận nói: "Con mẹ nhà ông!"
Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận nói: "Hay, hay lắm!”
Cổ Bàn tức giận chỉ vào chủ nhân bút Đại Đạo: "Mẹ của ông không biết dạy ông sao?"
Chủ nhân bút Đại Đạo: "..."
Bỗng nhiên Diệp Quân vỗ tay: "Là đàn ông thì đừng cãi nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3434194/chuong-5956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.