Ánh mắt của Diệp Quân vẫn luôn ở trên người chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng hắn không ra tay bởi vì hắn biết chủ nhân bút Đại Đạo trông dường như “giao chiến” với “Cơ Chiến” thật ra vẫn luôn phòng bị hắn, bởi vậy bây giờ hắn ra tay không còn ý nghĩa gì.
Diệp Quân quay đầu nhìn về người đàn ông áo đen trên ấn chữ “Vạn” ở nơi xa, lúc này người đàn ông áo đen đó đã bị trấn áp nằm rạp trên đất, không động đậy hoàn toàn nằm yên.
Diệp Quân nhìn về phía tượng phật đá đó, phật đá lúc này đã dần hồi phục lại bình tĩnh, hai mắt của nó vẫn còn đang mở, khí tức của nó vẫn còn nghiêm túc trang nghiêm, thần thánh không thể xâm phạm.
Mật Phật?
Diệp Quân có chút hiếu kỳ, hiển nhiên tượng mật đá này không phải đến từ vũ trụ này.
Lúc này chủ nhân bút Đại Đạo và “Cơ Chiến” đó đã dừng lại, bây giờ bọn họ ai cũng không làm được gì ai.
Sắc mặt của “Cơ Chiến vô cùng âm trầm khó coi.
Chủ nhân bút Đại Đạo không tiếp tục sỉ nhục “Cơ Chiến” mà là quay đầu nhìn về phía tượng phật đá ở nơi xa, ánh mắt của tượng phật đá lúc này cũng rơi trên người chủ nhân bút Đại Đạo, tượng phật đá lên tiếng: “Chủ nhân bút Đại Đạo, sao ngươi lại sa sút đến như vậy?”
Mặt của chủ nhân bút Đại Đạo không biểu cảm: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3426496/chuong-5907.html