Chương trước
Chương sau
“Vãi!”

Đúng lúc này, Mạc Sơn Hà bên cạnh đột nhiên phun trào.

Diệp Quân quay đầu nhìn Mạc Sơn Hà, Mạc Sơn Hà kích động vô cùng: “Vãi, vãi, thì ra là thế…”

Thấy Mạc Sơn Hà hưng phấn vô cùng, Diệp Quân nở nụ cười, hắn biết, không bao lâu nữa, e là thực lực của Mạc huynh này sẽ đi lên thêm một bước nước.

Thực lực bây giờ của Mạc huynh đã cực kì nghịch thiên, nếu tiến bộ hơn…

Chắc chắn là người đầu tiên có cảnh giới vượt ra khỏi giới hạn!

Diệp Quân nói: “Mạc huynh, còn hai ngày nữa ta mới phải đi, hai ngày này huynh có muốn tu luyện trong Tiểu Tháp của ta không?”

Mạc Sơn Hà vội nói: “Vậy thì đúng là cảm kích không đủ rồi.”

Y cũng rất muốn nghiên cứu trong Tiểu Tháp của Diệp Quân thuận tiện tu luyện, cảm ngộ sợi kiếm khí đó.

Sợi kiếm khí đó không phải là kiếm khí bình thường, trong sợi kiếm khí đó có con đường mà y sắp phải đi, hơn nữa, con đường này là con đường nâng cao trên nền tảng của y, tương đương với việc cưỡng ép mở ra một con Đại Đạo hoàn toàn mới trên Đại Đạo vốn có của y!

Sao mà cái này không khiến y vui mừng khôn xiết được?

Sau khi Mạc Sơn Hà đi vào Tiểu Tháp, Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim, có chút tò mò: “Cha và nương ta cho cô cái gì đó?”

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Không nói cho ngươi.”



Diệp Quân: “…”

Toại Cổ Kim trầm giọng nói: “Tiếp theo, ngươi phải tự mình đối mặt với chủ nhân bút Đại Đạo, ngươi…”

Nói tới đây, cô ta không nói tiếp nữa, nhưng trong mắt cô ta lại nhiều thêm một tia lo lắng.

Diệp Quân bảo: “Không còn cách nào, đây là chuyện ta phải đối mặt, nếu không, cứ bị ông ta đối phó như vậy, sớm mượn gì ta cũng sẽ bị ông ta ép cho thành bệnh thần kinh.”

Hắn thật sự hơi sợ chủ nhân bút Đại Đạo này rồi.

Ngày nào cũng tính toán, ngày nào cũng bày bố, ngày nào cũng kéo thù hận cho hắn….

So với bị ông ta đối phó trong bóng tối thế này, còn không bằng mọi người cũng ra ngoài sáng dùng đao thật giáo thật đánh một trận, ai cũng không kêu người, không lấy lớn hiếp nhỏ, chỉ dựa vào bản lĩnh của mình, một trận quyết thắng bại.

Còn ăn gian… Hắn tin, nếu chủ nhân bút Đại Đạo thua, chắc chắn sẽ không ăn gian, cũng không dám.

Nếu ăn gian, vậy thật sự muốn đi tìm đường chết rồi.

Toại Cổ Kim bỗng nói: “Chuẩn bị thêm mấy ngày đi.”

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Ta cần chút thời gian, ngươi cũng cần chút thời gian.”

Diệp Quân gật đầu: “Chủ nhân bút Đại Đạo tốt như vậy, ta đợi thêm mấy ngày nữa, chắc ông ta cũng có thể hiểu.”

Toại Cổ Kim nói: “Cũng không thể trì hoãn quá, vì chắc chắn ông ta đã đi tới bên đó trước, đi sớm thì sớm chiếm được cơ hội quyết định… Ba ngày, thời gian ba ngày đủ rồi.”

Nói tới đây, cô ta đột nhiên quay đầu nhìn bên phải: “Người đâu.”

Vừa dứt lời, U phá không bước ra.

Toại Cổ Kim nói: “Tập hợp mọi người, tiếp quản Vũ trụ Chủ hoàn toàn.”

Tiếp quản Vũ trụ Chủ hoàn toàn!

Trái tim U bỗng nhảy lên, cô ta cúi đầu thật sâu: “Thuộc hạ hiểu.”

Nói rồi, cô ta lùi ra.

Toại Cổ Kim nhìn Diệp Quân: “Đặt vũ trụ Quan Huyên trong Tiểu Tháp ra ngoài đi, để họ hoàn toàn hòa nhập với Vũ trụ Chủ.”

Diệp Quân nói: “E là bọn họ không thể thích ứng lắm đâu…”

Toại Cổ Kim lắc đầu: “Không thể thích ứng cũng phải thích ứng, công năng nghịch thiên của Tiểu Tháp, đó là thứ chỉ ngươi có, không phải của bọn họ, ở trong đó thời gian dài, dần dà, bọn họ sẽ ỷ lại nghiêm trọng, còn ngươi thì không thể nuôi bọn họ cả đời, phải để bọn họ ra ngoài hòa nhập với cả Vũ trụ Chủ.”

Diệp Quân gật đầu: “Được.”

Toại Cổ Kim lại bảo: “Còn nữa, mặc dù người chủ quản của Phạm Thiên Quốc và dòng họ Đạo Thương bây giờ đều đã chết, nhưng, thế lực phía dưới của bọn họ vừa rắc rối lại phức tạp, tuyệt đối sẽ không thần phục dễ dàng, do đó, ta phải giết một đám người.”

Diệp Quân nhìn Toại Cổ Kim, không nói gì.

Toại Cổ Kim cũng đang nhìn hắn.

Hiển nhiên, cô ta muốn quyền, hơn nữa là quyền rất lớn, chỉ cần Diệp Quân gật đầu, với năng lực của cô ta, cô ta có thể sẽ thu phục toàn bộ Vũ trụ Chủ này.

Cả Vũ trụ Chủ, to cỡ nào?

Cái này còn bao gồm cả biển Sinh Mệnh kia!

Diệp Quân không do dự, gật đầu: “Cô toàn quyền xử lí.”

Tất nhiên hắn phải tin cô ta rồi, cũng chỉ có thể tin tưởng cô ta, vì hiện nay, chỉ có Toại Cổ Kim trước mắt mới có năng lực kiểm soát cả Vũ trụ Chủ.

Toại Cổ Kim gật đầu: “Còn một chuyện cuối cùng, ta muốn thành lập thư viện, ta muốn giúp ngươi thu sức mạnh tín ngưỡng, nhưng, ta sẽ không từ thủ đoạn…”

Diệp Quân cau mày.

Toại Cổ Kim nói: “Chuyện không còn cách nào, thân thể của chúng ta phải được cách mạng, mà cách mạnh, chính là phải đổ máu, không đổ máu, không kiểm soát người khác được, mà không kiểm soát người khác được, thì sẽ có người làm, sau đó càng ngày càng nhiều người làm chuyện đó…”

Nói tới đây, cô ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi không có quá nhiều thời gian, nếu ngươi cược thua trong đó, thì Vũ trụ Chủ và biển Sinh Mệnh ở ngoài chính là cơ hội cuối cùng để ngươi trở mình!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nếu ta thua, theo quy ước cược, ta phải…”

Toại Cổ Kim bỗng nói: “Nợ cha ngươi thiếu, ngươi trả không?”

Diệp Quân ngơ ngác, sau đó lắc đầu liên tục: “Không không!”

Toại Cổ Kim nói: “Nếu đã vậy, thì cha ngươi cược với ông ta, liên quan gì tới ngươi?”

Diệp Quân: “…”



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.