Chương trước
Chương sau
Hắn làm những việc này cũng lả để ứng phó với nguy cơ sắp tới.









Hắn không muốn lại bị đè đánh nữa!







Hắn đã bị Phạn Chiêu Đế chơi ác ba lần rồi, tục ngữ có câu “Quá tam ba bận” mà, không thể để có lần thứ tư được.







Lúc này, Đệ Nhất U đột nhiên tiến vào.







Thấy Đệ Nhất U, Diệp Quân cười nói: “U cô nương!”







Đệ Nhất U tới bên cạnh hắn: “Anh rể...”







Anh rể!







Nghe xưng hô này, Diệp Quân có chút ngạc nhiên, Đệ Nhất U tiếp tục nói: “Ta biết huynh là người tốt, ta xin huynh một việc được không?”







Diệp Quân tò mò: “Việc gì?”







Đệ Nhất U nhìn Diệp Quân: “Đừng làm tổn thương tỷ của ta!”







Diệp Quân lúng túng, tức khắc cười nói: “Ta sẽ không tổn thương nàng ấy!”







Đệ Nhất U cúi đầu: “Thật ra số phận của tỷ ta rất khổ, năm xưa cha ta là kẻ thô bạo, mẹ ta đã chết trong tay ông ta, vì hồn của tiên tổ Đệ Nhất ngày càng yếu, ngày nào ông ta cũng sống trong sự sợ hãi đối với tương lai, sau đó lại càng thêm nóng nảy... về sau ông ta sinh ra tâm ma, muốn đưa cả một vực Đệ Nhất xuống âm phủ!”







Diệp Quân khẽ hỏi: “Các người giết ông ta rồi?”







Đệ Nhất U nói: “Không phải tỷ ta là là hồn tiên tổ xuất hiện trấn áp giết ông ta nhưng người ngoài đều cho rằng là tỷ ta giết!”







Diệp Quân im lặng.

Đệ Nhất U tiếp tục nói: “Sau đó tỷ bắt đầu tiếp nhận gia nghiệp, để gia tộc không bị xuống dốc, tỷ ấy đã nếm qua những nỗi khổ mà người ngoài không thể tưởng tượng, trong lúc đó cũng có vài gia tộc tới gia tộc Đệ Nhất để dạm ngõ nhưng đều bị tỷ ấy từ chối!”







Nói rồi cô ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, trong mắt đã ướt lệ: “Ta biết huynh rất lợi hại, dù là thực lực hay trí tuệ, nếu huynh muốn bắt nạt tỷ của ta thì tỷ ấy không phải đối thủ của huynh, hơn nữa, bây giờ, có lẽ tỷ ấy còn chưa nhận ra nhưng tỷ ấy đã có chút dựa dẫm vào huynh!”







Diệp Quân cười nói: “Cô sợ ta lừa gạt tình cảm của tỷ tỷ mình à?”







Đệ Nhất U nhìn hắn mà không nói gì.







Diệp Quân lắc đầu cười: “U cô nương, cô đánh giá thấp tỷ tỷ của mình rồi!”







Đệ Nhất U có chút khó hiểu.







Diệp Quân nói: “Tỷ tỷ của cô là Chuẩn Đế, hơn nữa, sau khi tiếp nhận trách nhiệm quản lý gia tộc, nàng ấy có thể xử lý mọi việc gọn gàng thì nào phải là người làm việc theo cảm tính? Sao có thể bị vài ba câu của đàn ông lừa gạt chứ?”







Nói tới đây, Diệp Quân mỉm cười: “Cô nghĩ xem, nếu nàng ấy là loại chỉ biết yêu đương thì có thể đạt tới cấp Chuẩn Đế à? Hơn nữa, theo lời cô, hoàn cảnh phát triển nhà cô không tốt, mẹ cô còn chết trong tay cha cô, người lớn lên trong môi trường như thế thì sao có thể dễ dàng tin tưởng một người đàn ông? Đối với nàng ấy, thực lực mới là thứ mang lại cảm giác an toàn nhất”.







Đệ Nhất U thở dài

































Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.