Chương trước
Chương sau


Dù sao cũng chỉ là linh hồn, không phải bản thể, nên chắc chắn không phải đối thủ của những chiến tướng đồng đen kia, mà dù là vậy thì vẫn quá đáng sợ.







Khả năng lớn nhất là sau khi Đệ Nhất Tĩnh Chiêu diệt hư hồn Đại Đế, Tần tộc chọn cách đầu hàng nhưng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không đồng ý mà tàn sát toàn bộ thành viên nòng cốt của Tần tộc, đến tận đây thì Tần tộc hoàn toàn diệt vong.







Nhất thời, sự sợ hãi bao phủ cả Thần Tông, Tín Nguyên tộc, Mục tộc, Đế Tông.







Sau khi diệt Tần tộc, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dẫn theo các cường giả đến thẳng Mục tộc.







Mà lúc này, trong lòng người Mục tộc đang rất hoảng sợ.







Làm sao bây giờ?







Cho dù là Mục Trăn thì cũng đang hãi hùng khiếp vía vì chỗ dựa của Mục gia đã không còn.







Khi Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dẫn theo cường giả tới Mục tộc thì cũng không phí thời gian, điều khiển hai chiến tướng đồng đen đánh về phía Mục tộc, hai chiến tướng vô địch công phá đại trận Mục tộc, tiến quân thần tốc, xông vào sâu bên trong, lao thẳng về phía Mục Trăn.







Thấy hai chiến tướng nhắm thẳng tới chỗ mình, Mục Trăn sợ hãi, ngay cả hư hồn Đại Đế cũng không phải đối thủ của chiến tướng đồng đen thì sao ông ta cản nổi? Ông ta vội nói: “Tĩnh Chiêu tộc trưởng, Mục tộc chúng ta bằng...”







Còn chưa nói dứt lời, hai chiến tướng đồng đen đã đánh bay ông ta ra ngoài, những cường giả Mục tộc thấy thế thì vội ra tay nhưng cường giả bên cạnh Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng đã lao lên, vọt vào trận chiến.







Hoàn toàn đè ép!







Thấy cảnh này, cường giả Mục tộc hoảng hốt, lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.







“Dừng tay!”







Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ không trung xa xăm.







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu giơ tay phải, toàn bộ cường giả đều dừng tay.







Mọi người nhìn lên không trung, thấy Mục Khoản đang tới gần, đối mặt với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, khom lưng nói: “Tĩnh Chiêu tộc trưởng, Mục tộc xin đầu hàng, xin cho Mục tộc một cơ hội!”







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm cô ta rồi phất tay, hai chiến tướng đồng đen xông về phía Mục Trăn, ông ta vội vàng ra tay nhưng hoàn toàn không thể đánh lại hai chiến tướng đồng đen, sau vài giây đã bị trấn áp.







Các cường giả Mục tộc sợ hãi nhưng không dám ra tay vì khí thế của đám cường giả bên Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đang đè ép họ, chỉ cần họ ra tay là không tránh khỏi cái chết.







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm Mục Khoản: “Ngươi có thể đại diện cho Mục tộc sao?”







Mục Khoản quay sang nhìn những cường giả của tộc mình, lúc này, Mục Tiếu đứng lên vội nói: “Có thể, Mục Khoản có thể!”







Những cường giả còn lại cũng tỉnh táo lại, hiển nhiên Tĩnh Chiêu tộc trưởng này bằng lòng đàm phán với Mục Khoản, vậy nên họ đều đứng ra: “Có thể...”







Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu: “Từ bây giờ, Mục Khoản là tộc trưởng Mục tộc!”







Nói xong cô ta xoay thân dẫn theo người của mình rời đi.







Mục Trăn cũng bị dẫn đi.






























Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhắm hai mắt nói: “Thời gian của hắn không còn nhiều, hơn nữa bên cạnh hắn cần có người đóng vai ác!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.