Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đứng ở bên cạnh Diệp Quân nói: "Có cần giúp nó một chút không?"
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Nếu giúp nó thì có công bằng với những người thật sự cố gắng giữ phép tắc không? Chúng ta đi!"
Nói xong, hắn cùng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu xoay người rời đi.
Nhưng cũng không phải là đi mua đồ mà là rời khỏi thương hội.
Sau khi đi ra, Diệp Quân nói: "Điều tra giúp ta hai người."
Một lúc sau, Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi đến một ngôi nhà đổ nát nằm ở một nơi hẻo lánh.
Bốn phía xung quanh đều không có một chút khói nào, rất hoang vắng.
Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vừa đến trước ngôi nhà, chỉ thấy một người phụ nữ đang dùng xe ba gác kéo một ông lão đi ra từ bên trong ngôi nhà, hơi thở của ông lão rất yếu ớt, thỉnh thoảng lại hơi ho khan, rõ ràng là bị bệnh không nhẹ.
Hai người này là cha và mẹ của Cố Trần.
Khi nhìn thấy Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, người phụ nữ ngơ ngác nói: "Trong nhà còn có mấy cái chum đất, các ngươi có thể đem đi đi."
Rõ ràng là bà ta đang cho rằng Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu tới đây để đòi nợ.
Nhìn thấy ông già mà người phụ nữ đang kéo theo kia hơi thở càng ngày càng yếu đi, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhíu mày.
Đệ Nhất Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3375257/chuong-5538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.