Cố Trần quỳ trên mặt đất gào khóc: "Cha, mẹ, con xin thề, thật sự không bao giờ đánh cược nữa, thật sự không bao giờ đánh cược nữa, nếu con còn đánh cược nữa thì con sẽ không được chết tử tế, hai người đừng dọa con sợ."
Ông lão nằm trên xe ba gác lắc đầu: "Ta đã không còn sống được bao nhiêu ngày nữa, nếu như không thay đổi triệt để thì cả đời này của con..."
Nói xong, ông ta ho dữ dội, khóe miệng có máu tươi tràn ra.
Cố Trần vội vàng nói: "Cha, bệnh của cha không nặng, chỉ cần có một viên linh đan là có thể khỏi hẳn, cha chờ con, cha chờ con, con đi nghĩ cách, con đi nghĩ cách".
Nói xong, gã nhìn về phía người phụ nữ: "Mẹ, mẹ hãy chăm sóc cha thật tốt, đợi con, đợi con".
Nói xong, gã chạy về phía xa mà không quay đầu lại.
Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu theo Cố Trần đi tới học viện Đệ Nhất, Cố Trần lo lắng chờ đợi ở bên ngoài, một lúc sau, gã đột nhiên chạy đến trước mặt một thiếu niên và quỳ xuống, run giọng nói: "Nhạc huynh, cha của ta bị bệnh nặng, còn xin nhạc huynh giúp ta một tay, cho ta mượn năm mươi viên tiên tinh, ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp cho huynh!"
Thiếu niên kia cũng liên tục xua tay: "Lần trước ngươi tìm ta vay tiền cũng nói là cha của ngươi bệnh nặng, hơn nữa đến bây giờ cũng còn chưa trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3375258/chuong-5539.html