Chương trước
Chương sau
Thấy cảnh này, sắc mặt Tổ Đạo lập tức thay đổi, y vẫn hơi sợ Diệp Quân phát điên.





Y vội thúc đẩy đá Đạo Tố nhớ lại.



Khi Tổ Đạo tăng tốc độ thúc đẩy đá Đạo Tố, chẳng mấy chốc, mảnh Quang Âm Tuế Nguyệt trường hà kia dâng lên những đợt sóng gợn, nháy mắt, hình ảnh chuyển đến cảnh y đạt đến cảnh giới Tế Chúng Sinh.



Thấy cảnh này, Tổ Đạo lập tức kích động, y nhìn thấy mình ở đỉnh cao, còn lúc này, Phạn Chiêu Đế đang chiếm đoạt tu vi của y, nhìn thấy Phạn Chiêu Đế chiếm đoạt tu vi của y, ánh mắt y lập tức lạnh tanh.



Y thật sự rất hận!





Tổ Đạo hít một hơi thật sâu, khi y muốn tiếp tục tìm hiểu, thì đúng lúc này, chỉ thấy Phạn Chiêu Đế bỗng ngẩng đầu nhìn về chỗ bọn họ, ánh mắt cô ta rơi xuống người Diệp Quân, trong mắt cô ta, là biển mắt vô tận.



Thấy Phạn Chiêu Đế nhìn tới, trong lòng Tổ Đạo sợ hãi, mẹ nó, đối phương lại có thể phát hiện ra mình à? Y vội thúc đẩy đá Đạo Tố, nhưng đúng lúc này, chỉ thấy Phạn Chiêu Đế bỗng chỉ tay vào không trung.



Ầm ầm!







Giây phút đó, cả thời không Quang Âm Tuế Nguyệt trong đá Đạo Tố đều sôi trào, tiếp đó, một luồng sức mạnh Ác Đạo mạnh mẽ xông qua đá Đạo Tố lao tới chỗ Tổ Đạo!



“Má!”



Tổ Đạo lập tức sợ tới hồn bay phách tán.



Đúng lúc này, Diệp Quân kéo Tổ Đạo ra, hắn đâm một kiếm.



Ầm!



Kiếm quang tan vỡ, Diệp Quân và Tổ Đạo lùi về liên tục, sau khi dừng lại, Tổ Đạo vội đóng đá Đạo Tố vào, còn lúc mảnh Quang Âm Tuế Nguyệt trường hà kia hoàn toàn biến mất, Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân trong mọi thời không Tuế Nguyệt trường hà, cười khinh nói, “Chỉ như vậy thôi à?”



Vừa dứt lời, Quang Âm Tuế Nguyệt trường hà đã đóng lại hoàn toàn.



Trong sân, Tổ Đạo tê liệt ngồi xuống đất, lẩm bẩm như mất hồn, “Xong rồi, hoàn toàn xong rồi, người phụ nữ này vô địch rồi.”



Diệp Quân im lặng, sắc mặt cũng hơi khó coi, người phụ nữ đó thật sự có thể can dự vào thế giới tương lai.



Thực lực này!



Diệp Quân hít một hơi thật sâu, ánh mắt hằn từ từ trở nên kiên định, hắn nhìn Tổ Đạo tê liệt tuyệt vọng ngồi dưới đất bên cạnh, “Đừng có xong rồi nữa, chúng ta không phải không có hy vọng.”



Tổ Đạo lắc đầu, sắc mặt tuyệt vọng, “Hết hy vọng rồi, người phụ nữ đó có thể chém qua cả tương lai, còn xuyên qua đá Đạo Tố trong truyền thuyết đấy, ngươi biết không? Vừa nãy cô ta chỉ tùy tiện ra tay, đã áp chế được hai loại Đại Đạo, một loại là Đại Đạo của đá Đạo Tố, một loại là sức mạnh của cô ta trên vũ trụ Đại Đạo của Bỉ Ngạn Giới, mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta đấy.”



Diệp Quân đột nhiên nói, “Ngươi có thể đầu hàng không đánh không?”



Tổ Đạo quay đầu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân bình tĩnh nói, “Nếu đã không thể đầu hàng không đánh, ngoài nỗ lực hết sức ra, ngươi còn có lựa chọn khác à?”



Tổ Đạo im lặng.



Diệp Quân nhẹ giọng nói, “Cô ta rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không phải không có cơ hội, bây giờ ta phải bế quan tu luyện, ngươi tự suy nghĩ cho kĩ đi.”



Nói xong, hắn xoay người rời đi.



Tổ Đạo đột nhiên run rẩy nói, “Vừa nãy cô ta nhìn ta và ngươi rồi, nói cách khác, cô ta biết ta và ngươi vẫn còn sống sau trận đấu đó.”





Diệp Quân đứng tại chỗ, mặt vô cảm, hai tay nắm chặt, Phạn Chiêu Đế nhìn thấy hắn qua thời không, cũng có nghĩa là lúc đó đối phương đã biết hắn không chết, vậy có phải đối phương có thể nhìn thấy những chuyện xa hơn không?

























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.