Diệp Quân quay người nhìn Tổ Đạo, “Chắc ngươi còn nhớ lời thề của mình ngươi?”
Tổ Đạo vội nói, “Nhớ nhớ!”
Biểu hiện rất ngoan ngoãn, nhưng lúc này trong lòng y đang cười lạnh, lời thề vu vơ sau có thể ràng buộc y được? Chỉ cần hồi phục được tu vi, y sẽ lập tức chạy trốn.
Tin vào thằng nhóc này á?
Nằm mơ!
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo ngoan ngoãn vô cùng, sau đó cười, đưa viên đá Đạo Tố cho y.
Nhận lấy đá Đạo Tố, Tổ Đạo nóng lòng muốn thúc đẩy nó, nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói, “Mốc thời gian của ngươi và Phạn Chiêu Đế trùng khít, ngươi triệu hồi mình về như vậy, sẽ không kinh động tới cô ta chứ?”
Phạn Chiêu Đế!
Nghe thấy cái tên này, Tổ Đạo lập tức bình tĩnh, y trầm giọng nói, “Ta cũng không dám bảo đảm.”
Diệp Quân cau mày.
Tổ Đạo lại nói, “Không còn cách nào, ta chỉ có thể chọn thử xem thôi.”
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó gật đầu, “Được.”
Tổ Đạo nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn đá Đạo Tố trong tay, hai mắt y từ từ nhắm lại, trước mặt y, viên đá Đạo Tố kia bỗng run nhẹ, giây phút đó, trong đá Đạo Tố xuất hiện một mảnh Quang Âm Tuế Nguyệt trường hà vô biên vô tận.
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào dòng Quang Âm Tuế Nguyệt trường hà kia, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3370033/chuong-5368.html