Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, dữ dằn nói: “Nếu không phải ngươi, người phụ nữ đó có thể trở nên mạnh vậy à?”
Nghe xong, trong lòng Tổ Đạo lập tức có một cơn giận xông lên, bực bội nói: “Nếu không phải các người ngăn cản ta, sao người phụ nữ đó có thể có cơ hội mà chiếm đoạt tu vi của ta chứ?”
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo chằm chằm: “Cô ta không phải thuộc hạ của ngươi à?”
Tổ Đạo phẫn nộ nói: “Không phải cô ta từng chung một bọn với ngươi ư?”
Hai người đều im lặng.
Bọn họ đều từng đi theo đạo của Phạn Chiêu Đế.
Lát sau, Diệp Quân từ từ quay đầu nhìn biển Khổ Giới, tầm mắt của hắn chợt mờ đi.
Tổ Đạo quay đầu nhìn biển Khổ Giới, sắc mặt phức tạp, đã từng, tất cả thế giới ở biển Khổ Giới đều là của y, nhưng bây giờ, mọi thứ là của người khác rồi.
Y bị đuổi ra ngoài như chó nhà có tang!
Mẹ nó chứ!
Tức chết đi được.
Diệp Quân bỗng nói: “Vì sao lại cứu ta?”
Tổ Đạo thu mắt lại, sau đó nói: “Muốn nghe lời nói thật hay giả?”
Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, ánh mắt không mấy thiện cảm.
Trong lòng Tổ Đạo giật mình, vội nói: “Thanh niên à, ngươi đừng xúc động, bây giờ hai ta đều là người lưu lạc ở chân trời, nên hợp tác đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3364090/chuong-5345.html