Chương trước
Chương sau


Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, dữ dằn nói: “Nếu không phải ngươi, người phụ nữ đó có thể trở nên mạnh vậy à?”



Nghe xong, trong lòng Tổ Đạo lập tức có một cơn giận xông lên, bực bội nói: “Nếu không phải các người ngăn cản ta, sao người phụ nữ đó có thể có cơ hội mà chiếm đoạt tu vi của ta chứ?”



Diệp Quân nhìn Tổ Đạo chằm chằm: “Cô ta không phải thuộc hạ của ngươi à?”



Tổ Đạo phẫn nộ nói: “Không phải cô ta từng chung một bọn với ngươi ư?”



Hai người đều im lặng.





Bọn họ đều từng đi theo đạo của Phạn Chiêu Đế.



Lát sau, Diệp Quân từ từ quay đầu nhìn biển Khổ Giới, tầm mắt của hắn chợt mờ đi.



Tổ Đạo quay đầu nhìn biển Khổ Giới, sắc mặt phức tạp, đã từng, tất cả thế giới ở biển Khổ Giới đều là của y, nhưng bây giờ, mọi thứ là của người khác rồi.





Y bị đuổi ra ngoài như chó nhà có tang!



Mẹ nó chứ!



Tức chết đi được.



Diệp Quân bỗng nói: “Vì sao lại cứu ta?”



Tổ Đạo thu mắt lại, sau đó nói: “Muốn nghe lời nói thật hay giả?”



Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, ánh mắt không mấy thiện cảm.



Trong lòng Tổ Đạo giật mình, vội nói: “Thanh niên à, ngươi đừng xúc động, bây giờ hai ta đều là người lưu lạc ở chân trời, nên hợp tác đối phó với Phạn Chiêu Đế, chứ không phải tự giết lẫn nhau đâu.”



Diệp Quân im lặng.



Tổ Đạo lại nói: “Ngươi nghĩ đi, giữa hai ta thật sự cũng không có thù sâu oán nặng gì, giữa hai ta chẳng qua cũng chỉ là tranh chấp của đại đạo gì, nếu bây giờ hai ta hợp tác, còn có cơ hội đánh với Phạn Chiêu Đế.”



Nói rồi, y nhìn Diệp Quân, không thể không nói, bây giờ y vẫn hơi lo thằng nhóc bỗng phát điên ra tay với y.



Bây giờ y thật sự quá yếu rồi!



Vừa nghĩ tới đây y đã bực mình.



Mẹ nó!



Trước nay y chưa từng bực bội như vậy.



Thấy Diệp Quân không nói gì, Tổ Đạo tiếp tục bảo: “Biển Khổ Giới này không ngăn được người phụ nữ kia đâu, hôm đó ta thấy người phụ nữ kia đánh với biển Khổ Giới một trận, thực lực bây giờ của cô ta đã là mạnh nhất ở vũ trụ cấp mười rồi, hơn nữa, cô ta còn chưa hấp thu hết sức mạnh của chúng sinh, một khi cô ta thật sự tiêu hóa được những sức mạnh của chúng sinh đó, lúc ấy, biển Khổ Giới này sẽ không ngăn được cô ta nữa.”



Thấy Diệp Quân vẫn không nói gì, Tổ Đạo bỗng ném ra một quả bom nặng, “Đám Quân Đế không phải là không còn cơ hội sống đâu.”



Diệp Quân bỗng ngồi xuống, ánh mắt vốn mờ mịt ảm đạm lập tức trở nên phát sáng, “Ngươi nói gì cơ?”



Tổ Đạo trầm giọng nói: “Bọn họ vẫn còn cơ hội sống.”





Tổ Đạo quay đầu nhìn biển Khổ Giới, nhẹ giọng nói: “Biển Khổ Giới này, bước vào trong đó, thân chết, hồn diệt, nhân quả của đời trước đời này đều mất hết, nhưng thật ra, có điều người chết không biết, đây còn là một thần khí luân hồi siêu cấp, người chết trong đó, sẽ luân hồi chuyển kiếp, nhưng, thế giới mà bọn họ đầu thai không phải là vũ trụ cấp mười, hơn nữa, nhân quả đời trước đời này đã mất hết, nên tương đương với chuyện, bọn họ đã là một người hoàn toàn mới.”


























Tổ Đạo nói tiếp: “Muốn khống chế được biển Khổ Giới này, dùng nó cho mình, chỉ có hai cách, cách một, dùng vũ lực cưỡng ép thu phục nó, nhưng cách này hoàn toàn không thể, đừng nói là ngươi, cho dù người phụ nữ kia, bây giờ cô ta cũng không thể cưỡng ép thu phục biển Khổ Giới này, cách hai, chính là trở thành chủ nhân của thuyền Bỉ Ngạn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.