Chương trước
Chương sau


Diệp Quân cau mày: “Thuyền Bỉ Ngạn?”



Tổ Đạo gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia điên cuồng, “Vật quý báu nhất của Bỉ Ngạn, ra đời từ thời kì văn minh tiền sử, chỉ cần ngươi có thể trở thành chủ nhân của thuyền Bỉ Ngạn, thì biển Khổ Giới ắt sẽ coi ngươi là chủ, hơn nữa ngươi cũng có thể đánh bại người phụ nữ kia, vì trong thuyền Bỉ Ngạn có chín loại thần thông của tiền sử, một loại trong đó là tìm đường đến cấp cao! Ngươi muốn đánh bại người phụ nữ kia, hoặc là ngươi cũng đạt tới cảnh giới Tế Chúng Sinh, hoặc là cảnh giới của ngươi phải cao hơn đại đạo của cô ta!”



Diệp Quân nhìn Tổ Đạo chằm chằm: “Vì sao lại nói những cái này với ta?”



Trong mắt Tổ Đạo nhấp nháy một chút, cười hề hề, “Kẻ địch của kẻ địch là bạn, bây giờ chúng ta là đồng bọn mà.”





Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, không nói gì.



Tổ Đạo biết người trước mắt không dễ lừa như vậy, nên lập tức cười nói: “Đương nhiên ta cũng có ý đồ riêng, nhưng ta có thể thề với trời rằng, những lời vừa nãy ta nói không có câu nào là lừa ngươi cả, nếu có một câu giả dối, cứ để ta chết không chỗ chôn.”



Sau khi Diệp Quân im lặng một lúc lâu, nói: “Phải làm sao mới có thể lấy được thuyền Bỉ Ngạn?”





Tổ Đạo lập tức hứng thú, y nhanh chóng đi tới cạnh Diệp Quân rồi ngồi xổm, “Trước tiên hai ta vào Bỉ Ngạn Giới, sau khi tới đó rồi, thì bố trí ổn thỏa trước, sau đó mới từ từ tính toán.”



Diệp Quân nhìn Tổ Đạo, sau đó quay đầu nhìn biển Khổ Giới ở nơi xa, hai tay hắn từ từ nắm chặt lại.



Tổ Đạo trầm giọng nói: “Bây giờ chúng ta phải nhanh lên, vì người phụ nữ kia đã vô địch ở bên đó rồi, chắc chắn cô ta sẽ tìm cách qua bên này.”



Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Các huynh đệ, đợi ta.”



Nói xong, hắn lại nhìn Tổ Đạo, Tổ Đạo lập tức nói: “Đi.”



Dứt lời, y dẫn Diệp Quân đi tới nơi xa.



Trên đường, Diệp Quân nói: “Có thể bay mà."



Tổ Đạo lắc đầu: “Không được, chỗ này vẫn thuộc phạm vi của biển Khổ Giới, hơi đặc biệt, nếu ngươi điều khiển kiếm để bay, ắt sẽ bị biển Khổ Giới đàn áp, do đó, chúng ta chỉ có thể đi bộ ra khỏi khu vực này.”



Diệp Quân gật đầu, không nói gì nữa.



Sau khi đi được một lúc, Diệp Quân đột nhiên nói: “Vì sao biển Khổ Giới lại xuất hiện ở đây?”



Tổ Đạo lạnh nhạt nói: “Vì chủ nhân bút Đại Đạo là tên ngu!”



Diệp Quân cau mày.



Tổ Đạo nói tiếp: “Vũ trụ cấp mười này tương đương với một nhà tù to lớn, biển Khổ Giới chính là lồng giam của nhà tù này, còn chủ nhân bút Đại Đạo chính là người bị lưu đày tới vũ trụ này.”



Diệp Quân không hiểu lắm, “Bị lưu đày?”



Tổ Đạo gật đầu, “Ừ.”



Diệp Quân nói: “Vì sao?”






























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.