Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đen.





Diệp Quân cau mày khi nhìn thấy người đàn ông trung niên bước vào, người đàn ông trước mặt này lại là một vị tông sư.



Hắn hơi tò mò, lẽ ra cường giả cấp bậc tông sư hẳn đều đã rời đi, tại sao lại đột nhiên xuất hiện cường giả tông sư?



Chẳng lẽ là đến tìm hắn?





Ngay lúc hắn đang nghi ngờ, người đàn ông kia đột nhiên nhìn về phía Táng Cương đang đọc sách cách đó không xa: “Ngươi giết Chu Điệp đúng không?”



Chu Điệp!



Diệp Quân lập tức hiểu ra.







Người mặt này đến đây là vì Chu Điệp.



Táng Cương nhìn người đàn ông trung niên, không nói gì.



Người đàn ông trung niên chậm rãi đi về phía Táng Cương, ông ta chậm rãi nói: “Chu tộc ra giá một ngàn viên linh tinh để lấy mạng ngươi, nếu ngươi cho ta hai ngàn, ta có thể tha chết cho ngươi”.



Táng Cương nhìn người đàn ông trung niên, trong mắt đều là vẻ khó hiểu.



Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu: “Ngươi đừng giả vờ vô tội với ta, ta đã từng điều tra rồi, chính là do ngươi làm, ngươi…”



Nhưng lúc này, Táng Cương đột nhiên đá vào đống lửa, mấy thanh củi đang cháy bay thẳng về phía người đàn ông trung niên, ánh mắt người đàn ông trung niên lập tức trở nên lạnh lùng, vung tay áo lên, một luồng khí lập tức đánh văng những thanh củi đó ra, nhưng Táng Cương đã vọt tới trước mặt ông ta, dùng đao đâm vào bụng ông ta.



Tốc độ của Táng Cương thật sự rất nhanh, hơn nữa vô cùng tàn nhẫn, có điều, người đàn ông trung niên kia dù sao cũng là một tông sư, lúc Táng Cương lao tới trước mặt ông ta, ông ta đấm mạnh về phía Táng Cương, nắm đấm lóe lên tia sáng, vô cùng mạnh mẽ.



Bùm!



Cú đấm này buộc Táng Cương phải dừng lại, cô bé lùi lại trước đống lửa, lại tung chân đá phát nữa, một đống tro bụi bay thẳng về phía người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên vung tay áo lên chặn lại, nhưng Táng Cương lại xông tới trước mặt ông ta, một đao đâm về phía đầu ông ta, nhưng nắm đấm của người đàn ông đã bắt được con dao găm của cô bé.



Bùm!



Táng Cương bị đánh bật ra sau, lúc này, người đàn ông đột nhiên bước tới, dùng khuỷu tay ấn Táng Cương xuống, Táng Cương thuận thế nằm dưới đất, đồng thời cô bé nắm lấy một đống tro trên đất ném về phía người đàn ông trung niên, ông ta vội thu tay về che mắt, đúng lúc đó, Táng Cương bất ngờ đứng dậy chém một đao vào cánh tay của ông ta.



Bùm!



Một tia lửa bắn ra, người đàn ông trung niên lùi lại vài bước, dưới ống tay áo lại có một tấm giáp mềm.



Diệp Quân ở một bên quan sát cũng hơi kinh hãi, phát hiện Táng Cương không có bất kỳ cảnh giới tu vi nào, cô bé chỉ dựa vào kỹ thuật giết người đơn giản, nếu người đàn ông trung niên không mặc áo giáp mềm thì cánh tay đã không còn nữa.



Người đàn ông trung niên vừa dừng lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi.



Ông ta đột nhiên trở nên hung hãn, không ngờ mình lại thua thiệt trước cô bé không có bất kỳ tu vi nào trước mặt.



Thấy Táng Cương lại vọt tới, chân phải ông ta đột nhiên điểm nhẹ một cái lên mặt đất, cả người hóa thành dư ảnh lao tới.





















“Mẹ nó!”









Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.