Diệp Quân đứng ở bên cạnh Táng Cương, hắn đưa tay gạt máu ở khóe miệng Táng Cương, nhìn máu trên đầu ngón tay, hắn im lặng.
Thật sự là có khí tức huyết mạch phong ma!
Mặc dù rất ít nhưng quả thật là huyết mạch phong ma.
Hắn hơi nghi ngờ, sao cô bé này lại có huyết mạch phong ma chứ?
Tiểu Tháp nói: “Chẳng lẽ là em gái ngươi?”
Diệp Quân lắc đầu.
Không phải hắn không nghĩ tới điều này, mà là hắn chỉ nhìn thoáng qua thì phát hiện, huyết mạch phong ma trong người Táng Cương rất ít, hơn nữa hắn không nghĩ cha sẽ nuôi thả con gái của mình.
Nếu cô bé không phải em gái hắn thì chỉ có một giải thích, đó chính là huyết mạch cô bé tự tạo ra…
Diệp Quân cau mày lại, bởi vì điều này cũng không có khả năng.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ta nhớ ra tồi, không phải lúc đầu cô bé dùng đao đâm ngươi sao? Sau khi đâm ngươi, cô bé liếm máu của ngươi, nhưng lúc đó cô bé lại không cảm thấy khó chịu gì hết, nói cách khác huyết mạch phong ma đã tiếp nhận cô bé, dù sao huyết mạch phong ma của ngươi cũng có linh trí…”
Lông mày Diệp Quân càng nhíu chặt hơn.
Tiểu Tháp nói: “Có khả năng cô bé đã thay đổi huyết mạch của mình nhờ một chút huyết mạch phong ma kia…”
Diệp Quân gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308875/chuong-4912.html