Cứ như vậy, ba người đi theo Táng Cương từ trưa đến chạng vạng tối, đến lúc trời sắp tối hẳn thì họ đã đến một tòa thành đổ nát.
Lúc này, rất nhiều người tụ tập ở tòa thành đổ nát này.
Khi bốn người bước vào đường phố, nhiều người nhìn bọn họ bằng ánh mắt không mấy thân thiện.
Đúng lúc này, một người đàn ông đột nhiên đứng trước mặt Táng Cương, người đàn ông nhìn Táng Cương cười nói: “Thì ra là một cô gái, nào, gọi một tiếng anh trai nghe nào…”
Vừa nói, gã đưa tay chạm vào mặt Táng Cương.
Táng Cương bất ngờ dùng đao đâm vào cổ người đàn ông, máu phun ra như suối.
Táng Cương đột nhiên rút đao ra, máu càng phun trào dữ dội.
Người đàn ông ngã xuống đất, hai tay ôm cổ, hoảng sợ nhìn Táng Cương, cơ thể không ngừng co giật.
Táng Cương ngồi xổm xuống, đâm hai đao vào mắt gã…
Diệp Quân: “…”
Chúc Đào và thím Khương sợ hãi nhìn Táng Cương.
Mà những người đang quan sát xung quanh trong tối lúc này đều hoảng sợ, cô bé này thật sự rất tàn nhẫn.
Táng Cương đứng dậy, đi về phía xa.
Diệp Quân đưa Chúc Đào và thím Khương đi theo, Chúc Đào đột nhiên kéo tay áo Diệp Quân: “Diệp đệ, chúng ta… vẫn đi theo cô bé sao?”
Gã thật sự hơi sợ cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308873/chuong-4910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.