Lúc này, Diệp Quân nhìn thấy một bóng người quen thuộc, chính là Chúc Hạnh Nhiễm, cô ta cầm kiếm và Thiên Huyền Lệnh đi đến trước mặt ông lão, khi ông lão cầm lấy Thiên Huyền Lệnh trong tay cô ta, ông ta nhìn Chúc Hạnh Nhiễm, sau đó nói: “Vào đi”.
Chúc Hạnh Nhiễm đi vào phi thuyền, lúc đến cửa cô ta quay đầu nhìn xuống dưới, Chúc Đào và thím Khương bên dưới đang vẫy tay với cô ta: “Tiểu Hạnh…”
Chúc Hạnh Nhiễm im lặng hồi lâu, sau đó dời tầm mắt sang Diệp Quân, lúc này Diệp Quân đã không còn nhìn cô ta nữa.
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Quân, sau đó xoay người đi vào phi thuyền.
Bên dưới liên tục có người đi vào phi thuyền.
Đám người xung quanh ngày càng bất an, họ muốn chạy sang đó nhưng lại sợ ba Tông Sư.
“Xông lên!”
Lúc này, đột nhiên có người hét lớn lên, sau đó một người đàn ông lao tới, nhưng y chưa kịp đến gần phi thuyền thì đã bị một Tông Sư giết chết, nhưng vẫn có người không sợ chết lao đến.
Sau khi ba Tông Sư cùng ra tay, chỉ thoáng chốc đã có hơn hai mươi người bị giết tại chỗ, đòn sát thương như sấm sét này lập tức khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, không ai dám xông tới trước.
Trên phi thuyền, ông lão đó nhìn đám người xung quanh, sau đó nói: “Đi thôi”.
Nói rồi ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308868/chuong-4905.html