Tiểu Tháp nói: “Mặt đen tối ở thế giới này không thể tiêu trừ hết được, ngươi đừng nghĩ nhiều”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.
Dĩ nhiên hắn sẽ không dao động đạo tâm của mình chỉ vì chút chuyện nhỏ này, như Tháp gia đã nói, thế giới này không thể đều chỉ có mặt tốt.
Thực ra bây giờ điều hắn mong đợi hơn là việc thực hiện Quan Huyên Pháp một cách thực tế, đợi giải quyết xong chuyện ở đây, hắn phải thực hiện nó một cách triệt để.
Lúc này, Tiểu Tháp lại nói: “Nhưng đây cũng không phải là chuyện nhỏ, bây giờ vũ trụ Quan Huyên quá lớn, có rất nhiều vũ trụ tương đối xa đều thuộc quyền kiểm soát của vũ trụ Quan Huyên, mà những nơi như vậy thường tối tăm nhất, dù sao cũng là nơi xa chỗ hoàng đế”.
Ánh mắt Diệp Quân hiện lên sát ý: “Vẫn là do thư viện chưa đủ tàn nhẫn, thư viện cần một con dao khiến mọi người phải sợ…”
Sau khi trải qua vài chuyện, hắn đã hiểu được thư viện Quan Huyên không thể chỉ dựa vào lòng nhân từ để cai quản toàn bộ vũ trụ mà còn cần phải sử dụng những luật lệ nghiêm khắc.
Không dùng những luật lệ nghiêm khắc thì không thể trị được đám người táng tận lương tâm nào đó.
Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiếp theo ngươi định thế nào?”
Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đại lục bị vứt bỏ này đã không hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308869/chuong-4906.html